Sau khi ăn bữa sáng xong, Mộ Dung Phong liền rời phủ để vào trong cung.
Lãnh Băng Cơ định nói thật cho hắn ta biết được tình trạng đôi mắt của Cẩm Ngu.
Trong vòng một tháng này, nàng ta không năm chắc được điều gì, hy vọng mình không nhìn thấy gì.
Điều mà Mộ Dung Phong có thể làm được bây giờ chính là cho nàng ta thêm một chút thời gian.
Những người phụ nữ còn lại, nhà ai người ấy về nhà người nấy.
Lãnh Băng Cơ chủ động đi tìm Cẩm Ngu, đề nghị nàng ta hãy thực hiện một cuộc kiểm tra toàn diện hơn, kiểm tra phần đầu có bị tụ máu ở chỗ nào không, như vậy cũng dễ dàng kê đơn thuốc phù hợp hơn.
Thế nhưng Cẩm Ngu lại thẳng thản từ chối.
“Xin lỗi, ta không thể tin tẩu được, trong cung này, tất cả cái thái y đều phải bó tay, chẳng nhẽ tẩu có bản lĩnh lớn như vậy sao? Chỉ dựa vào mấy loài bò sát này mà tẩu nghĩ có thể chữa lành mắt cho ta sao, nói như vậy thì ai mà tin được?”
Lãnh Băng Cơ đưa tay ôm vai rồi lạnh lùng nhìn nàng ta nói: “Nếu như đã không tin ta, vậy thì quận chúa đến phủ của vương gia để làm cái gì? Bây giờ chính là thời điểm tốt nhất để chữa trị bệnh cho quận chúa”
“Biểu ca ta không ở đây, vậy chúng ta cũng không cần phải nói vòng vo làm gì, có gì cứ nói công khai.
Ta đến Phong vương phủ, vì lý do gì thì chắc tẩu trong lòng cũng biết rõ ràng.
Chỉ cần có thể gả cho biểu ca, không phải chỉ là một đôi mắt thôi sao? Điều này ta cũng không để bụng”
Lãnh Băng Cơ cười lớn: “Không ngờ quận chúa lại nói ra điều này nhẹ nhàng như vậy, Phong vương gia là bị Huệ Phi nương nương yêu cầu phải bảo đảm thực hiện quân lệnh, nếu như một tháng sau, vẫn chưa chữa khỏi bệnh ở mắt cho quận chúa, vậy thì phải móc đôi mắt ấy đi”
“Là bà ta đã hại ta, phải chịu tội đó cũng là lẽ đương nhiên.
Chuyện này không liên quan đến tẩu, ta khuyên tẩu không nên xen vào.
Nếu như tẩu nhất quyết ép ta uống thuốc, vậy thì ta sẽ uống thuốc.
ồi vu cho tẩu.
Lúc đó tẩu có làm gì cũng hết đường chối cãi.
Chỉ cần được gả cho biểu ca thì chuyện gì ta cũng có thể làm”
Đúng là một người đàn bà có thể bất chấp đạo lý, chuyện gì cũng làm được, Lãng Băng Cơ không còn cách nào khác.
Đối với những mánh khóe bám người của Cẩm Ngu thì Mộ Dung Phong muốn thoát ra khỏi nàng ta không phải là điều dễ dàng gì.
Lãnh Băng Cơ đóng hộp thuốc trên tay lại rồi nói: “Ta cũng không muốn liên quan gì đến chuyện này, nếu như quận chúa đã không muốn, vậy thì ta cũng không còn cách nào khác.
Nhưng có hai điều ta nhất định phải nói cho quận chúa biết, thứ nhất, Mộ Dung Phong không muốn cưới quận chúa; thứ hai, đừng bao giờ chọc giận đến ta”
Cẩm Ngu cười khẩy: “Biểu ca có cưới ta hay không, đó không phải là chuyện của huynh ấy, tẩu cũng không làm chủ được.
Vậy thì nếu ta có ở lại Phong vương phủ thì không liên quan gì đến tẩu, tẩu cũng không cần phải nghĩ trăm phương ngàn kế để đuổi ta đi”
Đây là lời tuyên chiến trực tiếp chống lại nàng ta.
Lãnh Băng Cơ nhìn Cẩm Ngu, mặc dù ánh mắt của nàng ta đang nhìn chăm chăm về phía trước, nhưng lại cảm thấy ớn lạnh cả người, thậm chí còn có chút cảm giác nguy hiểm.
Mặc dù nàng ta cũng không thích Mộ Dung Phong cho.
lắm, nhưng nàng ta cũng thật là không biết xấu hổ.
Nàng ta chạy vào nhà của người khác, công khai dụ dỗ chồng của người ta, lại còn xông vào quát tháo thẳng thừng, rồi nói chuyện này không có liên quan gì đến vợ của người ta.
Với mạch suy nghĩ kỳ lạ này thì có thể nhìn thấy rõ nàng ta nhất định bị bệnh về não! Đúng là điên rồ.
Điều này xuất phát từ quyết tâm điên cưồng của người phụ nữ đã nhiều tuổi.
Đặc biệt là giờ đây nàng ta đã không còn bất kỳ đường lui nào nữa, lần này quyết tâm đến cùng, dù cho phải dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào, như vậy Mộ Dung Phong có thể chịu đựng được không?
Lãnh Băng Cơ buồn bã thở dài một tiếng, nàng thầm nghĩ sau này con cái mình sinh ra có lấy vợ thì nhất định sẽ dạy dỗ nó thật tốt, không bao giờ có chuyện trêu hoa ghẹo nguyệt.
Bởi vì có những lúc thứ mình nhận được không phải là một đóa hoa, mà là một cây xương rồng đầy gai.
Hơn nữa, bản thân cũng sẽ không giống như Huệ Phi làm mẹ chồng khó tính.
Cũng may giờ bà ta đang ở trong hoàng cung, nếu như mà ở vương phủ, vậy thì nơi đây sẽ loạn hết cả lên.
Nếu như nhà ngươi đã tuyên chiến trước vậy thì ta đây sẽ tiếp chiêu.
Gió xuân thổi lồng lộng, thời thế hiện nay xem ai