" Lâm phu nhân là chủ thể kí sinh của Hoả Linh sao ? Vậy mà ta lại chẳng thể nhìn ra.
"
Tốn không nhiều thời gian Tuyết Dao đã tới huyện phủ.
Tại sao nơi này lại nồng nặc ám khí như vậy chứ.
- Buông ta ra… buông…
- A Lệ.
Không suy nghĩ gì thêm, nàng một chân đạp cửa đi vào.
Cảnh tượng trước mắt khiến nàng kinh ngạc.
Lâm phu nhân cả người rực lửa đen.
Đôi mắt sẫm màu máu.
Cả người là những xúc tu dài quấn lấy A Lệ.
Đằng sau bà là một ngọn lửa hình đầu lâu.
Hắn ta mở to mắt nhìn nàng.
Phía dưới là Miên Miên đã sớm bất tỉnh.
- Thả A Lệ ra.
- Công… công chúa.
Ánh mắt A Lệ nhìn nàng như cầu xin.
Khoé mắt vẫn còn đọng lại một giọt nước mắt.
Dường như bị xúc tu quấn quá chặt mà ngất đi.
- A LỆ.
Đến lúc này nàng không thể đứng yên mà muốn lao lên giết ch/ết Hoả Linh ngay lúc này.
Thấy động tĩnh, nó liền gầm lên thả A Lệ xuống.
- Đừng lại gần.
- Tại sao chứ ? Ta phải giết nó.
Nói rồi nàng rút Vọng kiếm ra nhằm vào nó mà lao tới.
Chưa bước được bao nhiêu liền bị vòng tay của Liên Vương kéo lại.
Nàng từ ngạc nhiên chuyển sang tức giận quát y.
- Thả ta ra.
Ngươi muốn để nó đi sao ?
- Bình tĩnh A Dao.
Giờ lao vào chỉ là tự tìm đường chết mà thôi.
Nàng không đánh lại nó đâu.
Chưa chạm được vào Hoả Linh nàng đã bị độc của nó giết ch/ết rồi.
Y ôm Tuyết Dao vào lòng mà an ủi, vỗ về.
Hoả Linh này vốn là oán niệm của con người mà tạo ra.
Độc của nó tuy nguy hiểm nhưng vẫn có cách khắc chế.
- Vậy, ta… ta phải làm sao ?
- Để cho ta, được không ?
Buông Tuyết Dao ra, y nhìn thẳng vào Hoả Linh trước mắt.
Đưa kiếm ra nhằm vào chính giữa đầu nó mà cảm nhận.
Là oán niệm của một nữ nhân.
Đưa kiếm lên mở ra trận địa ma pháp mà nhốt Hoả Linh lại.
Nó gầm lên một tiếng rồi cố gắng thoát khỏi trận pháp.
Y đưa tay quẹt qua một đường thẳng tạo ra một sợi dây quấn chặt người Lâm phu nhân.
Một tay vung kiếm lên chặt đứt từng xúc tu của nó.
Nhưng chặt đến đâu nó lại mọc lại đến đấy.
Hoả Linh gầm gừ rồi dùng hết sức mạnh thoát ra khỏi vòng vây.
Bên ngoài, Tuyết Dao thấy nó sắp ra liền vận công truyền thêm năng lực nhốt lại.
Tạm thời có thể giữ được nhưng không biết khi nào nó sẽ ra.
Hoả Linh nhìn xung quanh trận ma pháp, lấy hết sức mạnh mà đạp phá.
Từng xúc tu của nó len lỏi vào từng ngóc ngách chọc thủng một vỗ nhỏ của trận.
- Tuyết Dao, đọc theo ta.
Liên Vương hạ người xuống, ngồi bên cạnh nàng.
Để kiếm sang một bên, y đưa tay lên vận khí lực.
- Oán oán lưu niệm gian.
- Oán oán lưu niệm gian.
- Chi nhân bất phàm luân.
- Chi nhân bất phàm luân.
- Nghiệt yêu diệt chủng dã.
- Nghiệt… nghiệt yêu diệt chủng dã.
- KHẮC…
- KHẮC.
Câu nói vừa dứt, trên trời liền xuất hiện giông tố.
Một đợt sét từ trên cao đánh xuống người Hoả Linh.
Nó đau đớn mà gầm lên đau đớn.
Vừa dứt một tiếng sét lại có một đợt sét nữa dội xuống.
Càng ngày sét càng nhiều và càng mạnh.
Hoả Linh kêu lên, cả người lửa nghi ngút.
- Sắp… sắp không trụ… nổi nữa.
- Tuyết Dao, cố lên.
Sắp được rồi.
Liên Vương bay lên trên một kiếm chém xuống đỉnh đầu của Hoả Linh.
Tiếng hét vang vọng khắp trời núi, các oan hồn từ đó cũng bay ra.
Từng đợt từng đợt nhiều như vũ bão.
Cuối cùng, tận sâu trong đó là một thiếu nữ.
Trên gương mặt là một vết sẹo lớn, cả người là những vết bầm tím.
- Đó là cốt lõi của Hoả Linh.
Cô gái mặc một bộ y phục rách, từng chỗ từng chỗ phải vá.
Bàn tay đã sớm bị mất đi một ngón.
Đôi mắt khẽ mở ra, bên trong chứa đựng cả một vực thẳm hận thù.
- Cô nương tại sao lại có chấp niệm sâu nặng đến như vậy ?
- Tất cả đều phải chết.
Giọng nói gằn từng chữ một.
Có lẽ khi còn sống đã chịu đủ sự dày vò để khi chết rồi hồn phách vẫn ở lại nhân gian trở thành Hoả Linh.
Đối với người như vậy sau khi Hoả Linh có đủ oan hồn chuyển biến thành Thú Linh người triệu hồi Hoả Linh sẽ mãi mãi không được chuyển kiếp siêu sinh.
Sau tiếng nói của cô gái đó, Hoả Linh như mạnh mẽ hơn.
Các xúc tu của nó không ngừng đập vào thành trận pháp.
" Phụt "
- Tuyết Dao, Tuyết Dao, nàng tỉnh lại đi, Tuyết Dao.
Trên nền đất lạnh lẽo là một ngụm máu của nàng.
Cơ thể cứ vậy mà rơi xuống tự do.
Ôm nàng vào lòng, y gọi trong vô vọng.
Nhưng rồi tiếng rạn nứt của trận pháp kéo y quay lại hiện tại.
Bế nàng đặt sang một bên, Liên Vương cầm kiếm tiếp tục phong ấn Hoả Linh.
Nhưng rồi tất