Đêm hôm đó, trong căn phòng tối bỗng nằm trong biển lửa, cửa trước cửa sau đều bị một cây gỗ lớn đang cháy ngăn lại.
Lam Ly biết có người đứng bên ngoài nhìn mình nên đã dùng kinh nghiệm diễn xuất của bản thân, làm người đó ở trong bóng tối thầm cười đắc ý.
Để xem các ngươi cười được bao lâu1
Thanh gỗ lợp nhà từ đâu rơi xuống, đập thẳng vào người cô.
Lam Ly hét lên, đánh lạc hướng sự chú ý.
May mà cô né kịp nếu không cũng toi đời.
"Vương phi, đã chuẩn bị sẵn sàng cả rồi" Cô gái được Lam Ly cứu khi sáng đang đứng đợi cô dưới tầng hầm.
"Tạo hiện trường giả đi" Cô sai người đem một thi thể đã cháy đen vào, lẳng lặng để miếng ngọc bội của mình vào tay bộ xương.
"Vương phi anh minh, lúc nào cũng suy nghĩ chu toàn cả"
"Không đâu, còn một lỗ hở nhưng ta sẽ đích thân giải quyết" Lam Ly nhìn về phía cửa tầng hầm rồi cũng bước vào bên trong.
"Cầm lửa lên đốt cháy nơi này đi, lão già đó xảo quyệt lắm chắc chắn đã biết sự hiện diện của nó, nhưng lại không muốn làm lớn chuyện thêm nữa.
Nếu đã vậy thì ta sẽ thiêu sống cả nhà lão trả thù, việc đã làm ta mất ngủ" Lam Ly ranh mãnh cười.
Là vương phi của Hàn vương cho dù không giỏi mưu kế nhưng tạo thêm nơi thoát thân là điều không thể thiếu.
Cho dù nơi đó có an toàn đến thế nào, vì hắn rất nhiều kẻ thù nên nếu cô đã chọn theo hắn thì phải chịu được cảnh bị ám sát.
Lam Ly uể oải bước ra ngoài, những người khi nãy còn khóc sướt mướt giờ đây lại đang dùng vẻ mặt nghiêm túc nhìn cô.
"Tiếp theo muội định làm gì?"
"Không làm gì cả"
"Tỷ chắc chứ?!" Hương Thảo sấn tới hỏi, cô thật không hiểu vương phi của mình định làm gì.
"Có người đến đón rồi, ta đi trước các ngươi cứ ở lại mà khóc tiếp đi.
Ta nhất định sẽ ban thưởng" Lam Ly nói rồi liền trèo lên chiếc xe ngựa của hoàng thất rồi rời đi.
"Vương phi có dặn, La Mao ngươi cùng Đào Liên đi vào phủ thừa tướng tìm giấy trốn thuế, tham ô sau này có thể sẽ dùng đến"
"Còn Lan Nguyệt và Hương Thảo ta có việc quan trọng cần nói, theo ta" Cô gái này dặn dò theo lời cô rồi kéo Nguyệt- Thảo đi.
"Chuyện này không đơn giản, tìm chứng cứ trước rồi đốt phủ lão sau" Nói rồi Đào Liên cùng La Mao dùng khinh công bay đi.
…
"Đây là những bằng chứng lão tham ô sao, cũng ít quá nhỉ?!" Cao Hàn chỉ tay lên chồng sách phía trước, tham ô kiểu này thì xử tử luôn là được rồi.
"Ừ thì ít, ngươi mau xem mấy quyển sách đó đi ta còn việc phải làm" Nói rồi cô chuồn đi trước, vì mấy cái chữ này cô đọc không hiểu.
Nếu để hắn biết thì quê lắm, lỡ hắn nói cô là con gái thừa tướng lại không biết chữ chắc cô kêu người đào cái hố nào đó rồi chui xuống mất.
"Muốn trốn?" Hắn cười cười đi ra ôm eo cô kéo vào.
"Này này, buông ra ta la lên đấy nhé!"
"Ta đã làm gì đâu"
…
"Ước gì bây giờ