Các nàng biết rõ Giáo Phường Ti là nơi nào, vào Giáo Phường Ti là có thể giữ được mạng nhưng ngày tháng sau này sẽ rất đau khổ.
Họ không ngờ Vương gia lại nhẫn tâm như vậy, hay nên nói là chẳng ngờ Vương gia lại che chở Vương phi đến mức này, hoàn toàn không sợ đắc tội với Đại Trưởng công chúa và Thái hậu đứng sau lưng họ.
Cho dù hành động của họ chưa chắc được hai người kia bảo vệ, nhưng hai vị kia chịu nhẫn nhịn khi bị tát một cách trắng trợn thế sao? Vương gia hoàn toàn không băn khoăn gì ư?
Nhưng dù họ nghĩ thế nào, Cơ Vấn Thiên vừa nói xong là ra dấu cho cổ quản gia lệnh các hộ vệ xung quanh áp hai thị thiếp xuống.
Thích Vy không xen vào chuyện xử lý đám nô bộc lừa trên gạt dưới kia, chỉ là trước khi Cơ Vấn Thiên sai quản gia bán người ra ngoài thì bắt đám người này trả lại đồ đã lấy, người nào không trả, dĩ nhiên chỉ còn nước đưa đến chỗ quan sai điều tra theo luật pháp Đại Ân.
Dục Vương đích thân bảo người đưa đến, nha môn chắc chắn sẽ coi trọng và xử nặng.
Quá trình xử lý gọn gàng sạch sẽ này không chỉ giúp Thích Vy trút giận mà còn có thể ra oai và cảnh cáo mọi người trong Vương phủ.
Sau khi tất cả những kẻ bị bắt đều bị dẫn đi, Cơ Vấn Thiên lướt qua tất cả những người hầu trong viện, lớn tiếng nói từng chữ một: “Các ngươi đều đã nhìn rõ kết cục của những kẻ phạm tội hôm nay rồi đấy, bổn vương chỉ nói một lần: Vương phi là chủ mẫu đương gia của Dục Vương phủ, ngoài bổn vương và thế tử, nàng cũng là chủ nhân, không ai có thể xâm phạm uy nghiêm, nếu không, những người hôm nay sẽ là kết cục ngày sau của các ngươi”.
.
||||| Truyện đề cử: Cô Dâu Thay Thế Của Phó Tổng |||||
Tất cả mọi người và các hộ vệ đều cung kính cúi đầu, hành lễ với Cơ Vấn Thiên và Thích Vy, đồng thanh nói: “Chúng nô tài sẽ cẩn thận ghi nhớ lời dạy của Vương gia”.
Có bài học hôm nay, sau này họ chắc chắn sẽ dùng hết mười hai vạn phần tinh thần khi phục vụ Vương phi.
Tất cả mọi chuyện đã xong, hậu viện chỉ còn lại hai con mèo con không nhớ tên, căn bản không cần quan tâm, Thích Vy chỉ cảm thấy tinh thần sảng khoái, tiếp theo, nàng chỉ cần đợi Cơ Vấn Thiên tìm lại của hồi môn bị đám người kia bán qua tay cho mình, mọi thứ kết thúc viên mãn.
“Thế nên ngươi làm thế là thể hiện “anh hùng giận dữ vì hồng nhan” à?”, Lục Bắc Thần hiếm khi dùng ánh mắt trêu đùa nhìn Cơ Vấn Thiên đang nhàn nhã uống trà.
Trần Quý Dương cứ luôn tấm tắc hiếu kỳ, hắn ta còn nghiêm túc cười hỏi: “Vấn