Vương Quốc Màu Xám Edit

Chương 29


trước sau


Chương 90: Ngày 1 tháng 5, B.

deyun

Ngày thứ ba, quả nhiên Bạch Cập bắt đầu sửa mệnh cho Ngô Tích.

Nói là sửa mệnh, thực chất là đem thọ mệnh của người khác chuyển cho người này, hơn nữa là đang lừa gạt Thiên Đạo. Bây giờ có một cách nói rất khoa học, chính là định luật bảo toàn năng lượng.

Căn cứ vào định luật bảo toàn năng lượng, một loại năng lượng sẽ không hoàn toàn biến mất, nó thay đổi thành dạng năng lượng khác với phương thức tồn tại khác. Cho dù có biến hóa như nào thì tổng giá trị  không thay đổi.

Cho nên mặc kệ thọ mệnh của nhân loại có biến gì thì tổng số tuổi thọ không hề thay đổi. Vì thế cho nên mới có người không ngừng ý đồ lấy số phúc lộc thọ của người khác, vì hy vọng có thể sử dụng cho bản thân.

Đàm Tiếu đã mua cho Tần Thái một cái máy chiếu mới, thuận tiện cho cô học tập. Bạch Cập không nói gì, hắn chỉ tra xét bát tự của Ngô Tích, sau đó nhăn mày đến nỗi có nếp gấp: " Ngươi đã giúp cô ta chắn một kiếp? dương thọ đã sớm hết rồi."

Lúc này Tần Thái mới nghĩ đến chuyện con lươn tinh kia, đúng lúc cần thỉnh giáo: " Con giúp cô ấy đuổi một con lươn tinh...." Cô không dám nói con lươn tinh chính là nguyên nhân hại chết Thông Dương Tử, chỉ có thể hàm hồ kể lại chuyện với Ngô Tích.

Bạch Cập nhíu mày: " Đấy không phải lươn tinh, rất có thể kiếp trước cô ta tạo oan nghiệt. Nhìn mệnh tượng này thì chắc chắn cô ta là người kiếm sống bằng việc sát sinh, nếu oán khí hiện hình lươn, rất có thể là người bắt giết lươn. Ngươi dùng mắt âm không thể tiếp xúc trực tiếp với nó, lbởi vì vốn dĩ nó chỉ là thứ từng tồn tại. Lưu lại chỉ có oán khí."

Tần Thái mở to đôi mắt: " Oan nghiệt từ kiếp trước? nhưng mà sư thúc, con đã dùng ly hồn chú để tách nó ra."

Bạch Cập dựa vào suy đoán mệnh số của Ngô Tích: " Cái ngươi ly ra không phải hồn phách, kiếp số có oan nghiệt bám theo rất khó tránh, ngươi trừu đi chỉ là chấp niệm của nó mà thôi. Tuy rất giống với ba hồn bảy phách nhưng nó tuyệt đối không phải. Yêu là vật còn sống mở ra linh trí mới được xưng là yêu, hồn nằm trong vật còn sống mới được gọi là hồn phách. Mà nó lại không có chân thể, cũng không chết đi. Chỉ là một loại oán khí."


Tần Thái như người trong mộng mới tỉnh—— vậy mà cô với Thông Dương Tử nhầm lẫn vật kia là hồn phách, chắc chắn Thông Dương Tử dùng cách thức dung hợp hồn phách với nó, cho nên mới xảy ra chuyện!

Cô thử thăm dò: " Sư thúc...nếu....con nói là nếu, đặt oan nghiệt kia bổ sung vào hồn phách của mình..... thì sẽ thế nào?"

Bạch Cập ngẩng đầu nhìn cô: " Ngươi dung hợp?"

Tần Thái vội vã lắc đầu: " Con chỉ hỏi một chút."

Bạch Cập hừ lạnh: " Đừng làm chuyện ngu xuẩn, có thể thành oan nghiệt là do trời đất không thể hóa giải oán khí cùng chấp niệm. Hồn phách ý thức của con người căn bẳn không có khả năng áp chế được."

.....Thông Dương Tử.... chắc hẳn đã làm chuyện ngu xuẩn này? A di đà phật.

Cuối cùng Bạch Cập đẩy đến kiếp trước của Ngô Tích, đột nhiên lắc đầu, lần này là hỏi Ngô Tích: " Ngươi thật sự muốn sửa mệnh sao?"

Đương nhiên Ngô Tích muốn: " Đại sư Bạch... tôi muốn sống."

Sửa mệnh vốn là việc nghịch thiên, Bạch Cập nhìn trước hậu sự, tùy tay lấy ra sáu đồng tiền, niệm niệm một lát rồi tung lên bàn.

Tần Thái với Ngô Tích đều duỗi đầu ra xem, biểu tình Bạch Cập rất hờ hững: " Là quẻ Thủy Sơn Kiển, vũ tuyết mãn đồ chi tượng."

Lúc Tần Thái còn ở cạnh Lữ Lương Bạc có cùng nhau xem qua một ít quẻ tượng. Nghe đến Thủy Sơn Kiển thì có chút ấn tượng, đại khái là: mưa tuyết rất lớn khuynh đảo trời đất, đường đi vừa khổ lại khó, nhiều việc ướt át bẩn thỉu, phá hủy sự kiên nhẫn.

Trong lòng Tần Thái trầm xuống, thấp giọng hỏi Bạch Cập: " Không đổi được sao?"

Bạch Cập trầm ngâm: " Sửa thì có thể, nhưng không thể toàn bộ."

Tần Thái không tin—— dựa vào cái gì mà một quẻ tượng với sáu đồng tiền, lại có thể quyết định một người chết hay sống?

" Sửa đi, sư thúc." Cô hạ giọng cho thật mềm mại, có chút giống với mỹ nhân Nguyệt Hiện, có ý vị làm nũng. Bạch Cập không nói gì, bắt đầu chuẩn bị đồ vật.

Nghịch thiên sửa mệnh, các nhà đều có cách khác nhau. Cách của Bạch Cập là trực tiếp nhất—— người sau khi đã chết, thiên hồn sẽ trở về trời, chứng minh cho trời biết người này đã tử vong. Một hồn đi về âm phủ chứng minh người này đã chết, bảy phách một hồn còn lại đi về tam giới ngũ hàng, thể hiện người này đã chết.

Hắn rút một mảnh nhỏ hồn phách Ngô Tích ra, dùng hồn phách khác tạo thành một cái mới, sau đó đắp vào phần đã bị rút của Ngô Tích.

Bởi vì lấy ra một mảnh rất nhỏ, không có ảnh hưởng gì lớn đối với Ngô Tích. Nhưng đã qua thi chú thì giống như  một thế thân, có thể lừa gạt được trời đất, lừa cả tam giới ngũ hành linh giác—— hồn phách có quá nhiều, bọn họ không rảnh đi quản từng chi tiết.

Chờ đến khi mãn kỳ luân hồi, thì người được sửa mệnh sẽ tiếp tục sống.

Chỉ là 60 năm Thiên Đạo sẽ thanh lọc một lần, đôi khi trật tự cũng trợ giúp, có thể bị phát hiện hay không thì.... Tự cầu nhiều phúc thôi.

Bạch Cập nói cho Ngô Tích biết rõ chuyện sau này, Ngô Tích sờ sờ bụng mình: " Đại sư Bạch, con tôi cũng có thể sống sao?"


Bạch Cập gật đầu: " Nhưng vì ngươi sửa mệnh sau khi đã chết, sau này.... Không còn ở trong tam giới ngũ hành nữa. Không phải người không phải quỷ cũng không phải yêu ma."

Ngô Tích cắn răng: " Tôi và chồng tôi vẫn luôn hi vọng có được đứa nhỏ này.... Chỉ cần chúng tôi có thể sống cùng nhau, tôi không sợ gì cả."

Bạch Cập muốn thẻ hội viên Nhân Gian của Tần Thái. Cô không hiểu: " Cái này.... Làm được cái gì sao?"

Bạch Cập vẫn lạnh lùng như vậy: "" Thẻ hội viên của Nhân Gian mỗi tháng sẽ được nhận một số phúc lộc thọ, đây là chuyện ai cũng biết sao ngươi không biết?"

Tần Thái không biết nói gì: " Trước giờ có ai nói cho con biết đâu."

Bạch Cập dùng số phúc lộc thọ chưa dùng đến trong thẻ của Tần Thái, bên trong ghi lại rõ ràng sinh thần bát tự của người bị trừ bớt tuổi thọ, hắn trực tiếp đem số tuổi thọ đó đắp lên đường sinh mệnh của Ngô Tích.

Chỉ tay của Ngô Tích rất kỳ lạ. Ở giữa đường sinh mệnh của cô ấy có một đoạn đứt gãy.

Vội làm xong

chuyện Ngô Tích, thoắt đã đến buổi chiều, Bạch Cập phải đi về, những người khác cũng bận rộn làm việc. Tần Thái muốn đi đến miếu một chuyến—— để mời hòa thượng siêu độ cho vợ trước của Chu Chí Minh.

Còn con quỷ ác không biết hối cải kia, vẫn để lại tầng hầm phục vụ cho việc nghiên cứu. Tần Thái muốn biết sao cô ta có thể cắn nuốt hồn phách. Tuy rằng Tần Thái muốn thả cô ta ra rồi sẽ ăn sạch Chu Chí Minh luôn cho rồi.

Biết được ý đồ của Tần Thái, Bạch Cập chỉ đánh giá hai chữ —— Thánh mẫu.

Đàm Tiếu đang vội vàng chỉnh sửa thang máy lại như cũ, còn bắt Tang Cốt Nê sửa cái sàn nhà—— Tang Cốt Nê vốn có nhiều anh em, tùy tiện phất tay là có người lái Cayenne đến.

Sau khi làm xong hết việc, Tần Thái cảm thấy mình nên đi nghỉ ngơi một chút—— cô cần phải dừng lại, mấy ngày nay đã quay như chong chóng , không có một chút thanh nhàn.

Đến nỗi Thanh Hạt Tử mở cửa hàng mới với Thích Ấn, Vô Địch Tử, cô giao tất cả cho Đàm Tiếu. Hiệu suất làm việc của Đàm Tiếu rất cao, ngày hôm sau đã có thể chơi một bàn mạt chược rồi.

Mấy việc trang trí gì đó đều có Đàm Tiếu đốc thúc, Ngôn Hải thì đi mua đồ dùng. Thanh Hạt Tử vội vàng nhập hàng, Thích Ấn với Vô Địch Tử vội vàng cập nhật kiến thức về phong thủy gì đó—— bây giờ đã có cửa hàng cố định, không thể cứ mãi lừa gạt người khác được.

Tần Thái nghỉ ngơi ở nhà một ngày, trừ lúc đúng giờ đi hầu hạ mỹ nhân Nguyệt Hiện ra, cô không hề đi đâu, chỉ vùi đầu ngủ ở biệt thự.

Lúc tỉnh lại thấy thời gian còn sớm, Tần Thái đi xuống tầng hầm.

Ở đó có rất nhiều hồn phách đang bị cắn nuốt, còn bắt được tên ăn trộm.

Tần Thái không hiểu tại sao cô có thể thao túng được hồn phách theo ý mình. Cô tách ba hồn bảy phách của con lệ quỷ này ra, phát hiện mỗi một mảnh hồn phách của nó có năng lượng mạnh hơn bình thường rất nhiều.

Tần Thái sợ lệ quỷ lại tác oai tác quái, cô chia hồn nó thêm thành mười mảnh nhỏ hơn, sau đó điều khiển một mảnh nhỏ tới gần cô. Quả nhiên cô phát hiện mảnh nhỏ đó đã bị cô đồng hóa, trở thành một loại năng lượng giống nhau.

Tần Thái đột phá ý tưởng kỳ lạ—— nếu đêm tất cả hồn phách này đồng hóa thành hổn phách của bản thân, thì sẽ ra sao.

Ý tưởng này vừa ra thì cô lại không dám mạo hiểm, không nên bước theo vết xe đổ của Thông Dương Tử mới tốt.


Lại tiếp tục chia hồn, cô thấy cái gọi là oán khí khá giống với oan nghiệt, mà oan nghiệt chính là oán khí không thể hóa giải. Cô cho một mảnh nhỏ của lươn tinh tiếp xúc với một phách của lệ quỷ vừa rồi, mảnh hồn lươn tinh tựa như thấy được mồi ngon ngay lập tức lao vào cắn nuốt.

Mà Tần Thái.... Lại thấy kết cấu của oan nghiệt này không giống với hồn phách, phách của nó nhiều hơn so với hồn, toàn bộ thứ tạo thành bên trong chỉ có một hồn chín phách.

Nói cách khác, nó không có chút hỉ nộ ái ố nào, không hề có tính cách hay thói quen, nó tồn tại chính là vì một hồn cừu hận bên trong.

Tần Thái đã cả gan tách nó ra, tạo thành một oan nghiệt có một hồn chín phách.

Chỉ là hồn kia lại có oán khí mãnh liệt cùng chấp niệm.Oan nghiệt vốn dĩ chính là sự tồn tại vi phạm đến âm dương ngũ hành, nó cứ luôn lặp lại sự thống khổ để có thể giữ vững chấp niệm và cừu hận. Nếu oán khí không nặng, thì sự thống khổ có chừng mực, nó không khống chế được chính phách còn lại thì chắc chắn sẽ tan.

Thật là quá thần kỳ!

Tần Thái cực kỳ hưng phấn, đây xem như là thành quả đầu tiên của cô, tuy rằng hơi đáng sợ, nhưng cũng được xem là tiến bộ. Hơn nữa cho dù oan nghiệt nhân tạo này có cắn nuốt nhiều oán khí cùng hồn phách,thì nó sẽ càng mạnh hơn. Oan nghiệt mạnh nhất sẽ như thế nào, chính cô không hề biết.

Đang đắc ý thì Đàm Tiếu đột nhiên tìm xuống dưới. Hắn nhìn Tần Thái, có lời muốn lại ngập ngừng: " Tới đây, nhìn cái này đi."

Tần Thái không nghĩ mình sẽ thấy cái gì.

Đó là một tin tức mà Đàm Tiếu vô tình thấy được—— đêm qua có một người phụ nữ nhảy lầu đã chết, người này đang có thai. Cảnh sát phá án, khả năng cao là tự sát vì chồng ngoại tình. Bên cạnh còn có ảnh chụp.

Là Ngô Tích, vì sao Ngô Tích lại tự sát?! Không có khả năng!

Tần Thái gắt gao nhìn chằm chằm: " Gọi điện tìm Tả Lực Khôi giúp tôi."

Tả Lực Khôi bắt máy rất nhanh, nghe thấy tiếng Tần Thái, anh ta thở dài nhẹ nhõm: " Tôi cứ tìm cô mãi, sao điện thoại của cô không gọi được."

Tần Thái biết—— lúc chạy trốn đã quăng điện thoại của Thông gia trên chiếc taxi kia. Sau này đổi số, chưa kịp báo cho Tả Lực khôi.

Bây giờ cô không có thời gian để khách khí với anh ta: " Tôi thấy ở trung tâm mua sắm xảy ra án mạng. Người chết còn đang có thai."

Tả Lực Khôi tìm ra tài liệu rất nhanh: " Tôi muốn tìm cô cũng vì việc này, nghe nói có chuyện rất không bình thường. Nhưng bây giờ đã phái một tổ điều tra đặc biệt đi tới đó rồi, cô...."

Tần Thái không muốn nghe nữa: " Tôi muốn nhìn thi thể người chết một chút."



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện