DeYun
Ngày hôm sau, Tần Thái đang rửa mặt thì nhận được cuộc gọi gọi từ Bạch Cập: "Kiểm tra mail." Lời ít ý nhiều, Tần Thái không hiểu có chuyện gì. Cô mở máy tính lên, xem hòm thư thì quả nhiên bên trong có một email gửi đến.
Nhìn bề ngoài có vẻ rất trang trọng chính thức, phía trên còn có logo của Nhân Gian. Tần Thái đọc kỹ nội dung, là một phú thương họ Chu đang xin giúp đỡ. Gần đây ông ta luôn mơ thấy bản thân nằm cạnh một người phụ nữ, điều đáng sợ là mặt cô ta như làm bằng giấy, lông mày mắt mũi như vẽ mà nên.
Tần Thái suy nghĩ một hồi, vừa lúc Sa Ưng đã dậy, thấy cô ngồi ngốc ở đó liền nhìn thoáng qua màn hình. Sau đó anh vỗ vỗ vai Tần Thái: "Hắn giao nhiệm vụ cho cô đấy, cố lên."
Cô còn mông lung lắm, hỏi: "Giao thì phải làm à, dù sao bây giờ tôi cũng không thiếu tiền."
Sa Ưng xoa đầu Tần Thái: "Đồ ngốc, cô nghĩ tại sao hắn không giao việc này cho thuộc hạ của hắn mà lại bỗng nhiên giao cho cô?"
Tần Thái hỏi lại: "Tại sao?"
Sa Ưng thật muốn đánh cô: "Tự nghĩ đi."
Sau đó, Sa Ưng và Đàm Tiếu giúp cô thảo luận chi tiết nhiệm vụ này, Đàm Tiếu liên tục gật đầu, nhanh chóng đi chuẩn bị.
Sa Ưng đánh cô một cái nhẹ: "Cũng chẳng phải lần đầu làm việc, cô sợ cái gì?"
Tần Thái đi tới đi lui: "Người yêu cầu là Chu Nhận Phong đó, ông ta xuất hiện nhiều lần trên cả TV với bìa tạp chí rồi."
Sa Ưng cười lớn: "Yên tâm đi, ông ta muốn gặp cô còn khó hơn. Chẳng có TV hay tạp chí nào đăng được cô cả." Anh tiến tới gần cô, giọng nói kiên định: "Đối phó với loại người này, đừng để bọn họ có thái độ ngang hàng với cô."
Lúc Tần Thái ra khỏi cửa, mặc một bộ tăng y màu lam nhạt, năm nay cô cùng lắm là mười chín tuổi, bộ dáng còn nét trẻ con, lúc này nhìn vào gương cô mém cười ná thở. Vốn dĩ Đàm Tiếu còn chuẩn bị một vòng tràng hạt bằng vàng ròng, nhưng với người giàu nứt đố đổ vách như Chu Nhận Phong thì thứ này làm sao lọt vào mắt ông ta được?
Lại cười đến lăn lộn.
Địa điểm hẹn gặp Chu Nhận Phong là ở công viên Sơn Hồ Thế Kỷ, may mắn là trước khi đi Tần Thái đã ngủ một lát. Cô muốn xem là thứ gì quấn lấy hắn ta. Cuối cùng phát hiện tên này còn giấu rất nhiều thứ không sạch bên người. Chắc hẳn hắn nhiều lần liên hệ với người trong Huyền môn. Lúc này hắn đã sai người đặt sẵn một trận pháp trong Sơn Hồ Thế Kỷ, chắc có ý muốn thử bản lĩnh của cô đây.
Tần Thái lười đối phó với mấy thứ nhảm nhí đó, cô xem đến chuyện sắp xảy ra, thì tìm thấy hắn ở một biệt thự khu Phạn Âm Cổ Đạo.
Tỉnh lại, cô không nói gì nhiều, cùng Đàm Tiếu chạy thẳng đến khu biệt thự kia.
Nơi Chu Nhận Phong ở là chỗ đắt đỏ nhất thành phố Tam Họa, bên cạnh là khu rừng của chùa Phạn Âm. Có thể thấy được hắn rất tín Phật, nhiều hơn là kính sợ. Đàm Tiếu lái xe đến nơi, bị bảo vệ cản lại kiểm tra cả nửa ngày mới cho đi vào.
Bánh xe nghiến qua mặt cỏ, dừng trước một ngôi nhà. Trước cửa chỉ có một dì quét rác, thấy chiếc xe của hai người đi qua thì rất nhanh đã lau dọn nơi bánh xe nghiến qua. Tần Thái nhìn ra, đây là ngại bọn họ làm dơ nơi này sao.
Cô hơi tức giận rồi đó, má, dám coi thường tôi à. Cô vừa bước xuống xe đã nghênh ngang đi thẳng tới, hơn nữa còn không dẫm lên thảm lót.