Lúc Tô Hàn và Cảnh Tử Sâm đ ến nơi thì Doãn Nguyệt Nhan đã được đưa vào phòng cấp cứu.
Tô Nhược cũng được băng bó vết thương ở tay.Tử Kiều chỉ bị trầy nhẹ ở khủy chân cũng được y tá sát trùng bôi thuốc, còn lại cô không sao.
Tuy được Điền Lăng thông báo tình trạng của từng người nhưng khi Cảnh Tử Sâm và Tô Hàn đến nơi sắc mặt hai người vô cùng khó coi.
Điền Lăng là người phát giác hai người họ đầu tiên anh ta vội gọi.
- Chủ tịch..
Tô Nhược đang an ủi Tử Kiều, hai người nghe thế cũng vội ngẩng đầu nhìn.
Tô Hàn đi đến trước,anh vội ôm Tử Kiều vào lòng, lúc này trái tim anh mới thả lỏng ra được.
- Tử Kiều, em có bị thương đâu không?
Tử Kiều nức nở lắc đầu..
- Em không sao nhưng mà mẹ em..
Tô Hàn nghe thông tin từ Cảnh Tử Sâm,anh biết rõ người nằm trong đó là Doãn Nguyệt Nhan.
Vỗ lấy lưng vợ mình trấn an..
- Đừng khóc, mẹ sẽ ổn thôi em..
Anh dìu Tử Kiều ngồi xuống, lúc này quay đầu muốn xem tình hình Tô Nhược ra sao nhưng mà Cảnh Tử Sâm không cho anh cơ hội.
Cảnh Tử Sâm đau lòng, chân mày nhíu chặt lại , sắc mặt lạnh ngắt nhẹ cầm tay Tô Nhược lên xem từng chút một.
- Đau lắm không em? Bác sĩ nói thế nào?
Tô Nhược phụng phịu, dĩ nhiên là giở trò ăn vạ với anh rồi.Để không bị mắng tội cãi lời anh.Lúc sáng cô có nói qua sẽ đưa Tử Kiều đi spa.Cảnh Tử Sâm đã cản nhưng Tô Nhược năn nỉ mãi, anh đành đồng ý mới để Điền Lăng theo cùng.
Không ngờ lại xảy ra chuyện.
Thật lòng mà nói cả Tô Hàn hay Cảnh Tử Sâm cũng không nghĩ Trần Phỉ dám làm liều như vậy.Mà cũng không nghĩ với số tiền lớn kia, chỉ một thời gian ngắn ông ta đã quay lại làm vỡ cả kế hoạch hai người vạch ra.
Tô Nhược nhanh trí than nhẹ, tỏ ra đáng thương chui vào lòng Cảnh Tử Sâm.
- Ông xã,thật đau..
Cảnh Tử Sâm liếc cô môt cái sắc bén, nhưng vẫn không tránh được đau lòng đưa tay ôm cô vào lòng, Tô Nhược mím môi cười..
Cảnh Tử Sâm nhìn Điền Lăng.
- Trình Viện nói thế nào?
Điền Lăng vội nói.
- Hiện tại Trần Phỉ và kẻ kia đã khai ra tất cả, người liên quan đến vụ bắt cóc Phu nhân và cô Trần chính là Tôn Lập.
- Tôn Lập..?
Cảnh Tử Sâm lạnh giọng lặp lại, hay lắm tên khốn đó anh đã không vừa mắt từ lâu.
Hắn ta vốn là ngu ngốc hay lại không biết Tô Nhược là vợ của anh ta mà còn dám ra tay..
Đồ phế phẩm này.
Cảnh Tử Sâm nhìn qua Tử Kiều, anh ta không nói tiếp chỉ trực tiếp dùng ánh mắt ra hiệu với Điền Lăng.
Ý tứ rõ ràng dù là ai cũng không cho phép bỏ qua.
Lúc này điện thoại Điền Lăng reo lên, anh ta nhận cuộc gọi..
Sau khi cúp máy liền nhìn qua Cảnh Tử Sâm.
-