Sau khi két thúc nghi thức, do Tử Kiều mang thai nên Tô Hàn đưa cô về phòng nghỉ.Tiệc rượu sẽ diễn ra buổi tối nhưng đã có nhân viên hỗ trợ đón tiếp khách, Tử Kiều cũng không cần đi lại quá nhiều,mọi thứ Tô Hàn đã sắp xếp ổn thỏa..
Doãn Nguyệt Nhan cầm lấy túi xách, muốn đi theo Tô Hàn và Tử Kiều, nhưng lúc này có một dáng người đi về phía bà..
- Dì..
Doãn Nguyệt Nhan ngẩng mặt, phát hiện người đang đứng trước mặt mình là Ngô Trí Viễn.
Với đứa trẻ này, Doãn Nguyệt Nhan có nhiều điều cảm kích,bà vui mừng khi gặp lại cậu ta.
- Trí Viễn, là con sao, con khỏe chứ?
Ngô Trí Viễn gật đầu, anh ta âm thầm quan sát bà.Doãn Nguyệt Nhan hôm nay ẩn chứa trong đôi mắt không còn nỗi u buồn khi còn ở Ngô gia.Giờ đây nhìn sắc khí bà hồng hào, cả khuôn mặt đều hiện rõ sự hạnh phúc khó che giấu được.
Ngô Trí Viễn nói.
- Xem ra dì hiện tại rất tốt, con có thể yên tâm rồi..
Ngưng một chút anh ta nói tiếp..
- Dì, dù sao con vẫn muốn nói với dì một lời xin lỗi thay cho ba con và Tiểu Uyển..
Doãn Nguyêt Nhan xua tay.
- Dì đã quên hết rồi, con không cần nặng lòng..
Thật sự ngoài việc Ngô Trí Lâm sai lầm chia cắt bà và Tử Kiều thì hằng ấy năm bà về làm vợ ông ta, Ngô Trí Lâm cũng gọi lá xứng đáng một người chồng, ông ta chưa một ngày bạc đãi bà.Nhưng bà không thể chọn hạnh phúc riêng mà bỏ rơi con gái mình một lần nữa,nếu không bà sẽ vĩnh viễn không thể tha thứ cho chính mình.
- Ông ấy khỏe chứ..?
Ngô Trí Viễn khuôn mặt hơi trầm xuống.
- Ba thì không sao chỉ có Tiểu Uyển.Sự việc lần này cú sốc tinh thần khá lớn với con bé.Nên từ khi thả ra khỏi trại giam tinh thần con bé hỗn loạn, bác sĩ nói có lẽ quá sợ hãi sinh ra ám ảnh.Cho nên...!
Anh ta nhẹ thở dài..
- Ba đã đưa Tiểu Uyển sang Mỹ để điều trị tâm lý.
Doãn Nguyệt Nhan sửng sốt.
- Nghiêm trọng thế sao?
- Vâng.Cũng mong lần này sau khi hết bệnh con bé sẽ trưởng thành hơn.
Lần này nếu không phải là Tô Hàn vẫn còn nương tay có lẽ chẳng những Tiểu Uyển mà cả Ngô Thị cũng khó mà qua khỏi.
Ngô Trí Viễn nhớ đến lúc nhận được thiệp mời từ Tô Hàn, anh ta vô cùng xúc động.
Khi đến nơi đây, gặp Tô Hàn ở phòng riêng, Ngô Trí Viễn đã hỏi Tô Hàn rằng.
- Chúng ta