Đúng vào dịp lễ tình nhân Hoa Hạ cho ra mắt bộ phim Định Mệnh Năm Ấy.
Bất cứ bộ phim nào do Hoa Hạ đầu tư luôn được báo chí và người hâm mộ săn đón vô cùng nhiệt tình.
Ai cũng rõ kịch bản lần này được chấp bút từ một biên kịch trẻ.Nhưng nếu được Hoa Hạ dùng số tiền lớn để đầu tư và vị đạo diễn khó tính Huỳnh Thiên chịu đứng ra chỉ đạo, còn thể hiện rõ sự tâm đắc thì chắc chắn đây phải là một bộ phim đáng xem.
Tử Kiều cả đêm háo hức không thôi, chờ mãi cũng đến giờ hai người đi xem phim.
Trong trang phục giản dị quần jean áo thun, Tô Hàn và Tử Kiều cùng đội nón lưỡi trai kết hợp Sneaker trắng,vô cùng năng động.Tô Hàn nắm chặt tay vợ mình còn giúp cô mua bắp và nước.Hai người như đôi tình nhân ngồi sát bên nhau xem từ lúc mở màn cho đến khi kết thúc..
Tử Kiều có chút hồi hộp, lúc mở đầu bộ phim cô còn quay sang len lén quan sát sắc mặt của Tô Hàn.Nhưng thần sắc của anh quá điềm nhiên khiến Tử Kiều không đoán được suy nghĩ của anh lúc này..
Tô Hàn quay đầu nở nụ cười yêu chiều, còn lấy bắp trong hộp ra đút cho cô ăn một cách tự nhiên.
Tử Kiều có chút mất mát, chẳng lẽ anh không thấy khung cảnh trong phim rất quen sao.Một chút cảm xúc cũng không có..
Lúc hai người trở về nhà, trên cả một trận đường ngồi trên xe Tử Kiều có chút giận dỗi nhưng vốn tính cách hiền lành cô không tỏ rõ thái độ.Chỉ nhìn ra bên ngoài kính xe không thèm quan tâm người bên cạnh,bàn tay nhỏ thì để người ta nắm chặt, thật là mâu thuẫn hết chỗ nói..
Tô Hàn nhìn nữa gương mặt trắng mịn của cô,lúc tối lúc sáng bị đèn đường chiếu vào, môi đỏ có chút phụng phịu đáng yêu vô cùng.
Đã làm mẹ rồi, con trai của hai người cũng được sáu tháng rồi mà vợ anh vẫn như nữ sinh.Sau khi sinh con vóc dáng ngày càng xinh đẹp,còn nhuận sắc hơn rất nhiều so với thời con gái, có da có thịt hơn một chút, thân thể thơm tho vốn đã mềm mại giờ ôm vào càng khiến người ta phát điên..
Tô Gia một năm nay liên tiếp đón tin hỷ, nối tiếp Tử Kiều sau ba tháng Tô Nhược cũng vượt cạn thành công, em trai của Tiểu Hy ra đời.
Khiến mẹ của anh vui không tả xiết, cũng chẳng quản mệt nhọc thường xuyên bay qua lại giữa hai thành phố để được thăm con, thăm cháu.
Xe rốt cuộc cũng chạy vào sân lớn của Tô Gia, chưa kịp để tài xế hay Tô Hàn mở cửa hộ.Tử Kiều đã tự mở, xuống xe đi thẳng vào trong nhà chẳng đối hoài người đàn ông đang nén cười từ lúc giờ.
Không cần hỏi anh cũng biết cô đi đâu, dĩ nhiên là chạy lên phòng cục thịt nhỏ.
Đúng như Tô Hàn dự đoán, từ khi có bé con, Tử Kiều tự nhận mình mắc chứng nghiện con một cách trầm trọng.Chỉ cần rời xa cục thịt nhỏ một chút,cô liền không thể chịu nổi.Nhớ đến con trai da thịt thơm sữa,mềm mại như bông đáng yêu vô cùng.
Bé con như bản pho to thu nhỏ của Tô Hàn, tính cách cũng rất giống cả hai, điềm đạm và