*Chương có nội dung hình ảnh
Sở Trầnhá miệng một hồi, Tống Nhanlấy lại tâm tình, cô lườm hắn một cái, liền bóc một quả nho cho hắn, sau đó ném những trái nho còn lại cho Sở Trần, đứng dậy nói: “Tôi không có hỏi nữa.”
Tống Nhan cố nén cảm xúc phức tạp trong lòng bước về phòng.
Sở Trần hai tay cầm quả nho, hồi
tưởng vừa rồi mùi thơm, liền tiếc nuối.
Sớm biết, hắn đã thừa nước đục thả câu.
Sở Trần ăn một quả nho, nghĩ đến vẻ mặt kinh ngạc của Tống Thiên Dương và những người khác tối nay, anh không khỏi tự nhủ: “Ninh Lão Tiên, nghĩ không ra ông thực sự không có gạt ta, Thiên Nam đệ nhất gia tộc, Ninh Gia, quả nhiên còn rất lợi hại.”
Sở Trần cười nhẹ, trong mắt lóe lên một tia lạnh lẽo.
Từ đầu đến cuối, không ai trong Hoàng Gia để hắn vào mắt.
Trong mắt người Hoàng Gia, đôi chân của Hoàng Ngọc Hằngcòn quý hơn của Mạc Nhàn gấp trăm vạn lần.
“Đã chọc thủng trời rồi, vậy thì dứt khoát biến bầu trời ở Thiền Thành hoàn toàn thay đổi đi.”
Một đêm trôi qua.
Sở Trần thức dậy vào ngày hôm sau và đi dạo bên cạnh Hồ Tống.
Trên mai hoa thung, ngày nào
Tống Thu cũng dậy sớm để luyện tập Kỳ Lân Bộ Pháp, nhưng hôm nay không thấy tăm hơi đâu
cả.
Sau khi tản bộ trở về, Sở Trần thấy Tống Thu đang đứng ở dưới lầu biệt thự, ăn mặc rất chỉnh tề,
Nội dung khóa Vui lòng liên hệ tại đây để lấy password! input.datnhap{background-image: url(https://tamlinh247.vip/wp-content/plugins/dat-pass/inc/lock.svg) !important;background-position: 8px !important;background-size: 18px !important;background-repeat: no-repeat !important;}