Tề Lạc Nhân đã sớm biết, đây là cái thế giới xem mặt nhưng cậu không biết, đây lại là một cái thế giới trọng nhan sắc đến vậy.
Tiết Doanh Doanh một giây sau liền tạo phản, không lâu trước cô ta còn nhiệt tình niềm nở mà gọi Tề Lạc Nhân là "soái ca" nhưng bây giờ, cô ta đã chuyển sự nhiệt tình ấy lên một đối tượng khác, hướng về phía mỹ nam tử tên Tô Hòa trước mắt --- luôn miệng kêu "anh đẹp trai".
Bác sĩ Lữ mảy may không có cảm giác "cùng dấu đẩy nhau" mà cùng Tô Hòa tán gẫu về...!thi thể trên mặt đất.
Chủ đề này làm cho Tiết Doanh Doanh có chút buồn nôn nhưng cô ta vẫn là bởi vì mỹ sắc mà chịu đựng.
Còn Tề Lạc Nhân thì đang suy tư, người tên Tô Hòa này làm sao ở tầng thượng tránh thoát được kẻ cuồng giết người?
Từ thời gian đi lên mà xem, hoặc là hắn một mực ở tầng thượng, song vừa lúc nương nhờ chướng ngại vật tránh được tầm mắt của kẻ đó; Hoặc là cùng bọn họ giống nhau, sau khi kẻ sát nhân rời đi mới lên đây.
"Tôi chỉ đến đây thăm bệnh, không ngờ tới sẽ gặp phải loại chuyện này." Tô Hòa hơi hơi nhíu mi.
"Tôi cũng vậy nè! Tôi ở bệnh viện làm được 3 năm rồi, chưa gặp qua sự tình nào khủng bố như vậy!" Bác sĩ Lữ giậm chân đấm ngực, "Sớm biết có ngày hôm nay có đánh chết tôi cũng không làm bác sĩ! Rốt cuộc tôi đã khiêu khích ai vậy trời!"
"..." Tiết Doanh Doanh - chỉ là muốn đến bệnh viện phá cái thai ai biết được xảy ra tai nạn giao thông liền tự mình sẩy rớt luôn - không gì để nói, cô cũng cảm giác được bản thân đủ xui xẻo rồi.
"..." Tề Lạc Nhân - chỉ muốn đi sửa cái máy tính ai biết được xảy ra tai nạn giao thông bị tống vào bệnh viện (máy tính còn mất nữa) - cũng không có gì để nói, cậu cảm thấy chính mình xui nhất nhưng mà loại đại hội so thảm này sẽ không xen vào.
"Cậu ban nãy có nhìn thấy kẻ cuồng giết người không?" Tề Lạc Nhân hỏi.
Tô Hòa lắc lắc đầu: "Lúc tôi đến, trên mặt đất đã có cỗ thi thể này, bên cạnh còn dùng máu viết một con số 5.
Cậu mới nói kẻ cuồng giết người ư, xem ra số người bị hại không dừng ở con số 1? Chí ít còn có 4 nạn nhân đi."
Tiết Doanh Doanh ở một bên gật đầu: "Đúng đấy đúng đấy, anh đẹp trai không biết đó thôi, trong đây có tên biến thái giết người thường lui tới, bác sĩ Lữ nói hắn là phạm nhân bởi vì tự hại nên được đưa đến bệnh viện chữa trị, trước đó chính là bởi vì giết người liên hoàn bị đưa vào tù a."
"Vậy thật đúng là quá gay go rồi..." Tô Hòa lẩm bẩm nói.
Đại khái là bộ dạng soái ca lúc đang trầm tư quá mê người, Tiết Doanh Doanh nhịn không đặng trộm nhìn cậu ta mấy lần.
Và sau đó (Tô Hòa) lại là một bộ trịnh trọng mà khuyên giải an ủi một phen, tỏ ý bọn họ người nhiều sức lực lớn, không cần sợ!
Tề Lạc Nhân - đã hai lần bị đuổi đến chạy trối chết thiếu chút nữa mất mạng còn bởi vì thù "nện trứng" ổn định kéo giá trị thù hận của tên cuồng sát nhân - không hé môi, nếu như đụng phải tên đó, cậu khẳng định lại...
Nghĩ thôi cũng cảm thấy mệt tim.
Bầu trời mênh mông sương mù làm cho ánh sáng trở nên lờ mờ u ám, bóng đêm cũng phủ xuống sớm hơn so với dự liệu, mắt thấy sắp tới triệt để rơi vào trong bóng tối.
Có lẽ là liên quan đến sương mù dày đặc, mọi người trên tầng thượng đều cảm thấy mười phần áp lực, những nơi mắt thường có thể nhìn thấy đều là sương mù, càng đi xa xa lại càng đậm đặc, căn bản vô pháp nhìn đến kiến trúc lân cận.
Bác sĩ Lữ đột nhiên run cầm cập, cảm giác nguy cơ tăng nhiều mà nói: "Chúng ta nhanh đi đi, tôi có dự cảm rất không tốt...:"
Ngoài trừ Tô Hòa không rõ tình hình, Tề Lạc Nhân và Tiết Doanh Doanh đều khẩn trương lên, dự cảm của bác sĩ Lữ khi khởi động kỹ năng có bao nhiêu chính xác, bọn họ đã được thể nghiệm qua rồi.
Tiết Doanh Doanh nhanh chân bước đến cửa thang, thấy Tô Hòa còn chưa theo đến, quay đầu muốn gọi cậu ta, vừa mới quay đầu, lại khiến cô hoảng loạn lẫn lộn mà trừng lớn mắt: "Tay...!quỷ..."
Tề Lạc Nhân đứng bên cạnh Tô Hòa, sau khi nghe âm thanh hoảng sợ của Tiết Doanh Doanh, vô ý mà cúi đầu nhìn qua ----- chỉ thấy cánh tay gầy đét trắng bệch trên lan can sát biên giới tầng thượng vươn ra, bắt lấy cổ tay Tô Hòa, đem cậu ta kéo xuống tầng thượng!
Theo bản năng mà Tề Lạc Nhân vươn tay túm chặt tay còn lại của Tô Hòa, thế nhưng dưới lực đạo kinh người kia liền ngay cả cậu cũng