Bốn tên đại hán cầm đồng la đã đi tới trước mặt Thẩm Mộc Phong mà hắn vẫn đứng yên không nhúc nhích . Nếu bọn đại hán này tiến thêm bước nữa là đụng phải hắn và tất xảy cuộc xung đột , nhưng chúng bổng dừng chân lại .
Lại nghe tiếng đồng la nổi lên mấy lần có tiết tấu rồi im bặt .
Ðột nhiên một hồi còi lanh lảnh kỳ quái từ trong thần tượng cao lớn vọng ra .
Bốn đại hán mở đường liền lùi lại phía sau .
Nguyên tiếng đồng la bên ngoài và tiếng còi trong thần tượng hưởng ứng nhau .
Quần hào tuy không hiểu tiếng còi của thần tượng đại biểu cho cái gì , nhưng cũng biết đó là phương pháp để chỉ thị cho các đại hán hành động .
Thẩm Mộc Phong vẫn giữ vẻ lạnh lùng nghiêm trang và đứng giữa đường không cử động . Hắn chú ý nhìn pho thần tượng cao lớn .
Tiếng còi từ trong thần tượng vọt ra rồi ngừng lại . Chốn hoang lương khôi phục bầu không khí yên lặng tỉnh mịch .
Bọn Ðặng Nhất Lôi , Triển Diệp Thanh cũng đều muốn coi Thần Phong bang chúa còn có những thần thông gì liền ra hiệu cho quần hào lùi lại năm thước . Theo tập quán trên chốn giang hồ thì hành động này chứng tỏ họ không muốn dúng tay vào công việc của hai bên .
Ðột nhiên từ trong người pho thần tượng cao lớn hung dữ phát ra thanh âm rất lọt tai hỏi :
- Phải chăng ngươi là Thẩm Mộc Phong .
Câu hỏi tuy không lịch sự nhưng thanh âm lại rất dễ nghe , tựa hồ chẳng có vẻ gì uy hiếp kẻ khác .
Thẩm Mộc Phong ngấm ngầm đề tụ chân khí cười lạt hỏi :
- Chính là tại hạ . Không hiểu bang chúa có điều chi dạy bảo ?
Cư trí hắn hơn người , vừa nghe đã biết ngay thanh âm mềm mỏng này có điều khác lạ Tuy nó ngọt ngào mà dường như chứa một lực lượng làm điên đảo tâm hồn người nghe . Lập tức hắn đề tụ chân khí phòng bị .
Lại nghe thần tượng cao lớn cất tiếng rất êm tai :
- Không dám .
Thần tượng ngừng lại một chút rồi tiếp :
- Bản tòa đã được nghe danh Thẩm đại trang chúa từ lâu. Bữa nay được hội diện quả là may mắn .
Thẩm Mộc Phong bụng bảo dạ :
- Hiển nhiên y là một thiếu nữ ít tuổi ẩn vào trong pho thần tượng cao lớn để mượn oai phong bề ngoài đặng thống trị bọn thuộc hạ . Không hiểu thể xác thần tượng này bằng vật gì tạo ra. Nếu bằng gỗ khắc thì ta chỉ đánh một chưởng là bang chúa bang thần phong bấy lâu nổi tiếng kỳ bí trên chốn giang hồ bữa nay phải lộ mặt thật .
Lại nghe thanh âm ngọt ngào từ trong pho thần tượng cất lên :
- Thẩm Mộc Phong . Ngươi đang nghĩ chuyện bại hoại đó ?
Thẩm Mộc Phong toan đáp thì thanh âm ngọt ngào lại tiếp :
- Thẩm Mộc Phong . Lúc này chúng ta chỉ có hai đường , để ngươi tự chọn lấy một .
Thẩm Mộc Phong hỏi :
- Là những đường nào ? Xin bang chúa cho hay .
Thần Phong bang chúa đáp :
- Chúng ta có thể đồng tâm hiệp lực bắt hết bọn quần hào đương trường. Tên nào thu dụng được thì thu dụng , còn tên nào không thu dụng được thì phế bỏ võ công .
Thẩm Mộc Phong bản tính đa nghi tự hỏi :
- Thần Phong bang chúa cùng ta chưa quen biết nhau . Giữa bang Thần Phong và Bách Hoa sơn trang trước nay chưa từng có sự đi lại . Tại sao mới gặp nhau buổi đầu họ đã đưa ra đề nghị hợp lực cự địch ?
Hắn là người cơ mưu trí tuyệt mà không sao nghĩ ra được chỗ dụng tâm của Thần Phong bang chúa ?
Lại nghe Thần Phong bang chúa nói tiếp :
- Còn đường thứ hai là bữa nay chúng ta mở một trường huyết chiến .
Thẩm Mộc Phong ngắt lời :
- Vụ này tại hạ rất lấy làm kỳ . Giữa quí bang và tệ trang đã không thù oán cũng chẳng giao du mà sao bang chúa lại đưa ra đề nghị cực đoan ?
Thần tượng vẫn giữ thanh âm trong trẻo :
- Thẩm Mộc Phong . Ngươi nên biết tướng hùng không thể chung sống. Theo chỗ quan sát của bản tòa thì cách hành động của chúng ta dường như cùng một đường lối . Nếu không mưu sự với nhau thì phải trở nên thù nghịch .
Hai người nói chuyện toàn dùng thuật truyền âm nhập mật . Người ngoài chỉ thấy Thẩm Mộc Phong máy môi mà không rõ hắn nói gì .
Thẩm Mộc Phong cơ trí hơn người đời , hắn không hiểu chủ ý của Thần Phong bang chúa muốn dỡ trò gì nhưng cũng biết là người thật thà , chẳng có mưu sâu . Có điều theo lời đồn đại trên chốn giang hồ thì bang hội này nổi tiếng thần bí , đáng lý Thần Phong bang chúa phải là người tâm cơ ghê gớm , mà sao lại chẳng có mưu lược gì ?
Là một nhân vật gian hùng đại ác hắn trầm ngâm một lúc rồi đáp :
- Nếu quí bang đã có ý kết minh với tệ trang , tại hạ rất hoan nghinh . Có điều hai bên chưa từng được quen biết nhau mà bổng đi đến chỗ thâm tình không khỏi có điều quá là đột ngột . Thẩm mỗ từng trước đến nay chưa từng làm việc gì mạo hiểm . Nếu bang chúa quả có ý kết minh thì nên lộ chân tướng để cùng nhau hội diện mới phải .
Thần Phong bang chúa nói :
- Ðược rồi ! Ðã vậy thì các hạ nhường lối cho ta đi . Canh ba đêm nay chúng ta sẽ gặp nhau ở miếu Lã Ðỗ cách thành Qui châu chừng năm chục dặm .
Thẩm Mộc Phong đáp :
- Vậy chúng ta cứ thế .
Hắn tránh sang bên đường vẩy tay một cái , bọn võ sĩ áo đen cũng tới tấp lùi ra hai bên để nhường lối .
Tiếng đồng la lại nổi lên . Bốn tên đại hán cỡi trần khiêng pho thần tượng cao lớn hung dữ cùng mấy chục tên hộ vệ đi rất mau .
Bọn Triển Diệp Thanh thấy hai bên đã kiếm tuốt cung dương tưởng động thủ đến nơi , không ngờ tình thế đột nhiên biến đổi .
Thẩm Mộc Phong nhường lối cho Bang thần phong ung dung ra đi .
Mã Văn Phi khẽ bảo Vân Dương Tử :
- Thế là chúng ta uổng phí mất một phen tâm cơ.
Vân Dương Tử nói :
- Chúng ta chỉ cần cản trở Thẩm Mộc Phong , tuy chưa khiến cho hai bên đi đến chỗ tàn sát lẫn nhau , nhưng chúng ta cũng không phải xung đột với Bang thần phong khỏi tiêu hao thực lực .
Mã Văn Phi ngửng đầu trông ra thấy đội áo đen đứng ở phía xa Thẩm Mộc Phong có đến bốn năm chục người và thực lực bên mình lúc này dễ đã đối phó .
Chỉ khó một điều là không có nhân vật nào ngang sức với Thẩm Mộc Phong .
Trong lòng xoay chuyển ý nghĩ , y khẽ nói với Vân Dương Tử :
- Theo chỗ tại hạ biết thì bên mình chỉ cần một hai cao nhân đối phó với Thẩm Mộc Phong , còn ngoài ra không có gì đáng sợ .
Vân Dương Tử trầm ngâm một chút rồi đáp :
- Thẩm Mộc Phong võ công cao cường . Nếu lấy một chọi một thì bên ta không có ai đối địch được với hắn .
Mã Văn Phi hỏi :
- Phải chăng theo ý đạo trưởng thì chúng ta nên dùng cách xa luân chiến ?
Vân Dương Tử đáp :
- Hiện giờ chỉ có cách đó .
Mã Văn Phi hỏi :
- Ðạo trưởng đã có thành ý gì chưa ?
Vân Dương Tử đáp :
- Bần đạo chuẩn bị cùng các vị đại sư đây hợp lực chống đối Thẩm Mộc Phong .
Mã Văn Phi nói :
- Hay lắm . Chỉ cần ngăn cản Thẩm Mộc Phong, còn bọn tùy tùng của hắn chẳng có gì khó khăn .
Lúc này bọn võ sĩ áo đen ở phía sau Thẩm Mộc Phong đã chia thành đội ngũ, binh khí rút ra khỏi võ chuẩn bị để tiến đánh. Chúng chỉ còn chờ cho Thẩm Mộc Phong hạ lệnh là lập tức xông lại để tấn công .
Triển Diệp Thanh dường như chợt nghĩ ra điều khẩn yếu , bước đến bên Mã Văn Phi nói :
- Mã huynh . Tại hạ có điều muốn hỏi Mã huynh .
Mã Văn Phi đáp :
- Triển huynh cứ hỏi . Tiểu đệ mà biết được quyết không dấu diếm .
Triển Diệp Thanh hỏi :
- Vừa rồi Thẩm Mộc Phong đối trận với Mã huynh dường như đã nói tới một cao nhân tuyệt đỉnh , chẳng hiểu có đúng không ?
Mã Văn Phi trầm ngâm một chút rồi đáp :
- Quả có chuyện đó , nhưng hiện giờ y chưa lộ diện . Hãy chờ qua cuộc nguy nan này , rồi tại hạ sẽ giới thiệu y cùng với các vị .
Triển Diệp thanh dương cặp lông mày lên , muốn nói nhưng lại thôi .
Tiêu Lĩnh Vu ẩn ở phía sau tảng đá lớn trên sườn núi đưa mắt nhìn tình thế nhận thấy quần hào có thể chống cự được . Trên đường sơn lộ nhỏ hẹp lại đặt trận ngầm ở phía sau bụi rậm và đá núi . Bên Thẩm Mộc Phong tuy chiếm được lợi thế về nhân số , nhưng chẳng thể từ bốn mặt tám hướng đánh vào . Bây giờ chỉ cần một người cầm cự được với Thẩm Mộc Phong là cuộc chiến bữa nay đủ khiến cho Bách Hoa sơn trang bị tổn thất .
Nghĩ tới đây , chàng không khỏi nổi lòng hào khí , hận mình chẳng thể nhảy ra để một mình tỷ đấu với Thẩm Mộc Phong .
Kim Bàn Toán Thương Bát vẫn lưu tâm đến cử động của Tiêu Lĩnh Vu, thấy chàng rung động cặp lông mày lăm le muốn nhảy ra , liền khẻ bảo chàng :
- Những cuộc phong ba trên chốn giang hồ đang nổi lên ghê gớm . Con thuyền chính nghĩa hoàn toàn trông vào đại ca lèo lái . Thương thế đại ca rất nặng , không nên mạo hiểm một cách khinh xuất .
Tiêu Lĩnh Vu khẻ thở dài đáp :
- Cư hội này bỏ lỡ thì không biết đến ngày nào mới gặp được tình thế như ngày nay để cùng Thẩm Mộc Phong đưa thân đội mã quyết đấu với hắn ở chốn hoang lương .
Thương Bát mỉm cười nói :
- Từ ngày Thẩm Mộc Phong trùng xuất giang hồ oai danh trấn động võ lâm. Hắn thành thế cưỡi hổ muốn thôi cũng không được. Vậy từ nay trở đi rất nhiều cơ hội . Ðại ca bất tất phải quan tâm .
Tiêu Lĩnh Vu trầm ngâm một lúc rồi nói :
- Thương huynh đệ . Chẳng phải tiểu huynh có ý cuồng ngạo nhưng xem chừng trong bọn quần hào tham chiến đêm nay e rằng không có ai địch nổi Thẩm Mộc Phong . Xin Thương huynh đệ tìm cách chuyển đặt ý kiến của tiểu huynh cảnh cáo quần hào để họ đừng hung hăng nhất thời lấy một chọi một với Thẩm Mộc Phong . Phải vài ba tay cao thủ hợp lực mới có thể chống đối với hắn được một trận . Nếu sính cường trong lúc nhất thời thì e rằng khó lòng tránh khỏi kiếp