Còn về trường học bên này chỉ nhận những đứa trẻ từ năm tuổi trở lên, con của bà chủ trông có vẻ vẫn chưa đủ tuổi.
“Đương nhiên rồi, vẫn còn một nguyên nhân nữa chính là làm đồ ăn ngon là một trong những sở thích của tôi, thấy mọi người ăn ngon như vậy, tôi rất hài lòng.
” Biên Duyên nhìn dáng vẻ đồng cảm của người phụ nữ liền nói tiếp.
“Đúng vậy, bây giờ đã ăn đồ ăn ngon của cô, về không ăn nổi cơm mình nấu nữa, thực sự khó nuốt.
” Người phụ nữ nghe xong vô cùng vui vẻ, một ngày mấy viên tinh hạch, nhà bọn họ vẫn bỏ ra được, vì vậy chị ta hi vọng xe bán đồ ăn có thể tiếp tục mở, dù sao đã ăn quá nhiều đồ ăn sau tận thế, đã sắp hủy hoại vị giác của chị ta.
“Nhưng mà với tay nghề này của bà chủ, đến Nhất Nhai mở một nhà hàng thừa khả năng, sao cô lại muốn đến đây.
” Người phụ nữ là người có lòng hiếu kỳ rất lớn, dù sao điều kiện đãi ngộ ở Nhất Nhai tốt hơn bên đây, đến cả giá cả cũng có thể tăng lên rất nhiều.
“Một là tiền không đủ, hai là tôi không muốn làm công cho người khác, thoải mái tự do mới là điều tôi theo đuổi, còn về thứ ba thì, người giỏi giang ở Nhất Nhai nhiều không thiếu người có tay nghề như tôi.
”