“Tôi cũng chỉ là đột nhiên muốn làm, trưa nay không phải anh Dương đã cầm cơm hộp về rồi sao, sao lại đến nữa?” Nhìn bóng lưng đi xa của người phụ nữ, Biên Duyên mới chuyển ánh mắt sang nhìn anh Dương, người phụ nữ vừa rồi lần trước cô nghe Thu Ca nói là người nhiều chuyện, như loa phóng thanh, vì vậy lời vừa rồi cô cố ý nói ra.
Có lẽ sau ngày mai, phần lớn người bán hàng ở đâu đều sẽ biết, cô là tiến hóa giả không đi săn bắn mà bày bán hàng kiếm tiền chỉ vì có nhiều thời gian ở cùng con.
“Hi không phải đến làm phiền cô sao, nể tình quan hệ giữa chúng ta có thể làm cho tôi một món ăn không?” Anh Dương cười hì hì, trong mắt đều là ý với quan hệ của chúng ta cô sẽ không từ chối chứ.
“Cô yên tâm, tuyệt đối sẽ không để cô làm không công, đây là con thỏ cấp hai, bên trong vẫn còn tinh hạch chưa lấy ra, chỉ cần cô giúp đỡ, tinh hạch bên trong sẽ là của cô.
”“Cô yên tâm, tiểu Huy đã xác nhận bên trong vẫn còn tinh hạch.
” Ông chủ Dương chỉ sợ Biên Duyên từ chối liền vội vàng thêm câu cuối cùng vào.
“Hào phóng vậy hả, đây là tinh hạch cấp hai đấy, nhà anh Dương phát tài rồi hả?” Trong đôi mắt xinh đẹp màu cam của Biên Duyên đều là sự bất ngờ, một viên tinh hạch