“An An, mẹ đi xuống lấy đồ, con đừng chạy lung tung nhé, ngoan.
” Cô quay đầu dịu dàng nói với đứa trẻ một tiếng rồi mới xuống xe đi về phía người đó, không phải cô quá yên tâm về người xung quanh mà là sau khi xe kết hợp với nhà được cải tạo đã liên thông với ý thức trong đầu cô, trước khi cô xuống xe đã mở hệ thống ngăn cách cho xe, cửa xe ngoài cô không ai có thể mở được.
Do người mới đi lấy hướng dẫn không nhiều, Biên Duyên qua đó chưa được bao lâu đã xếp hàng lấy được.
Thành tây có vẻ sầm uất hơn thành đông, đến cả quản lý cũng nghiêm khắc hơn nhiều, ví dụ như vào thành, người bình thường đi vào không cần trả phí vào thành, nhưng sau đó nếu như có người không bằng lòng làm việc cho thành tây, vậy thì một ngày cần nộp một viên tinh hạch cấp một.
Nhưng nếu như bằng lòng làm việc, không những có thể miễn nộp tinh hạch, một ngày còn có thể được mười lăm viên tinh hạch và một bữa cơm, đây là đãi ngộ bình thường của tầng lớp thấp nhất, vì vậy chỉ cần chăm chỉ thì sẽ không đói chết ở thành tây.
Mà với người chuẩn bị vào thành tây buôn bán nhỏ như cô, sau khi vào thành phải nộp năm mươi viên tinh hạch cấp một mới có thể bày bán ở nơi cố định bên trong, hơn nữa sau