Không ai có thể làm được gì nếu như không có thêm bằng chứng nào khác có tính thuyết phục hơn để lay chuyển Hàn Thuyết, Gia Cát Cung Chủ đã giải thích rõ như thế lúc Lưu Thái Hoài cùng mọi người không còn chút hy vọng gì.
Thất vọng, đó là tâm trạng của tất cả, đến nỗi Thẩm Uyên Uyên vì bực tức phải kêu lên:
- Sẽ không ai dám ngăn cản chúng ta nếu ngay lúc này chúng ta cứ xông bừa vào chỗ đó.
Hà Như Hoa cũng quá bực, định lên tiếng tán thành thì nghe Lưu Thái Hoài khẳng khái bác bỏ:
- Không được! Tại hạ không tán thành vì việc này là phạm vào đại kỵ võ lâm. Đó là đạo nghĩa và chúng ta phải tôn trọng quyết định của Hàn huynh.
Thái độ khẳng khái của chàng rốt cuộc cũng làm lay chuyển phần nào Hàn Thuyết. Y vụt thở ra:
- Sẽ chỉ có một mình mỗ đi vào chỗ đó. Và nếu tìm thấy bất kỳ dấu hiệu nào khả nghi, lúc đó, hà..., mỗ đành phải vượt quyền Thất lão gia, cho mọi người cùng vào thám sát. Chỉ có thế thôi.
Lưu Thái Hoài cảm kích :
- Tại hạ cũng chỉ cần bấy nhiêu đó thôi. Xin đa tạ Hàn huynh đã phần nào đáp ứng đề xuất quá ư lỗi đạo này của tại hạ !
Hàn Thuyết nhún vai thở dài :
- Mỗ cũng lỗi đạo không kém, nhưng còn biết làm sao nếu tất cả cứ khăng khăng thỉnh cầu. Xem ra sau sự việc này, nếu như không có gì thật sự khả nghi, mỗ có bị Thất lão gia khiển trách chỉ là chuyện nhỏ, nghiêm trọng hơn có lẽ mỗ sẽ không còn chỗ dung thân. Mà thôi, đi thì đi !
Được Hàn Thuyết dẫn đường. Mọi người nhất là Lưu Thái Hoài lần đầu tiên nhìn thấy một ngôi mộ tháp mà thoạt nhìn ai cũng nghĩ đó chính là chỗ táng thân người đã chết. Sau những nghi thức trọng hậu. Nhưng chuyện táng thân thì có, còn nghi thức trọng hậu thì chưa và ngôi mộ tháp chỉ còn là chỗ tạm hoàn thi thể của Giả Bang Chủ Cái Bang mà thôi.
Hàn Thuyết chưa động chạm gì vào ngôi mộ tháp thì nghe tiếng lão Hoạt chạy đến :
- Đàm Thất Khoa đã về. Y còn cách Bách Hoa Cung độ mười dặm.
Hàn Thuyết nao núng...
Thái Hoài khẩn trương:
- Vẫn còn kịp nếu Hàn Huynh chỉ cần đi vào và ngó qua. Thế nào?
Hàn Thuyết run rẩy đặt tay vào vị trí duy nhất có thể làm cho cánh cửa dẫn vào ngôi mộ tháp di đông.
Chung Hộ Pháp của Đông Hải Môn chạy đến:
- Theo chân Đàm Thất Khoa có rất nhiều người. Nhưng không thấy có Đoàn Mẫn Chung.
Nhìn Hàn Thuyết đang xuất hạn mồ hôi trên mặt, Hàn Như Hoa thúc hối:
- Chỉ bước vào, ngó qua và quay lại ngay. Hàn huynh cần gì phải lo lắng và hoảng hốt đến thế. Hãy hành động đi chứ?
Hàn Thuyết rụt tay về:
- Mỗ không thể. Vì nhỡ Thất lão gia biết chuyện...
Tả Hộ Pháp tất tả chạy đến:
- Họ sắp vào đến nơi rồi. Như lời thuộc hạ Bách Hoa Cung đang thầm thì với nhau thì Đàm Thất Khoa đang quay về cùng với Thất đại phái Thất vị chưởng môn.
Gia Cát Cung Chủ giật minh:
- Họ đến đây để làm gì? Trong khi ta chưa cần gặp họ vào lúc này mà chỉ cần hội diện riêng với Đàm Thất Khoa mà thôi.
Lưu Thái Hoài cười nhẹ:
- Thất đại phái đang muốn tiến hành ngay chuyện luận kiếm chọn Minh Chủ đây. Đương nhiên là họ cần nghe biết chủ ý của Cung Chủ về chuyện này.
Gia Cát Đại Mỹ hoài nghi:
- Ngươi muốn nói họ định buộc ta và Bách Hoa Cung phải thoái ẩn như chuyện đã xảy ra cho Đệ Nhất Thần Trang của Tư Mã Minh Chủ?
Thái Hoài gật đầu:
- Có thể nghĩ như vây. Trừ phi Cung Chủ nghĩ ngược lại rằng họ sắp đến đây để đề xuất và suy cử Cung Chủ vào ngôi vị Minh Chủ, một chuyện hầu như không bao giờ có.
Gia Cát Cung Chủ đưa mắt nhìn vào ngôi mộ tháp:
- Nếu là vậy, chính Đàm Thất Khoa đã cố ý để xẩy ra chuyện này. Bằng không, cho dù là chuyện có xảy ra thế nào đi nữa thì lão vẫn phải bàn qua với ta một tiếng. Nào, Hàn Thuyết, ngươi còn chờ gì nữa? Vào đi.
Hàn Thuyết đẩy cánh cửa dẫn vào mộ tháp mở hé ra.
Kẹt...
Triển Hộ Pháp chạy đến:
- Chưởng môn nhân của các phái đang oang oang bàn về chuyện ai sẽ là Minh Chủ nếu như Bách Hoa Cung được Đàm Thất Khoa thuyết phục và tự thoái ẩn. Đàm Thất Khoa đang cho lệnh mời Cung Chủ Bách Hoa Cung đến để hội đàm.
Gia Cát Cung Chủ sa sầm nét mặt, thúc hối thêm Hàn Thuyết:
- Kìa, vào đi chứ? Hay người muốn bổn Cung Chủ tự thân tiến vào?
Hàn Thuyết trút ra những tiếng thở phì phì và miễn cưỡng chui vào mộ tháp. Từ trong đó vang ra thanh âm của y:
- Tối quá, mỗ không nhìn thấy gì!
Trác Quang Minh vụt gọi:
- Hỏa tập đây, hãy bắt lấy!
Vu...
Hàn Thuyết bật hỏa tập lên:
- Có thể nhìn rõ rồi. Và ở trong này không hề...
Hồ hộ pháp Đông Hải Môn, là nhân vật cuối cùng được Lưu Thái Hoài bố trí, cũng tất tả chạy đến:
- Đàm Thất Khoa không thể chờ nữa rồi. Y đang tự thân đi tìm Cung Chủ Bách Hoa Cung. Và có lẽ y sắp đến đây.
Gia Cát Cung Chủ khẩn trương gọi Hàn Thuyết:
- Ngươi có phát hiện điều gì không? Nếu như không có thì hãy mau mau bước ra ngay, đừng chần chừ nữa.
Có tiếng Hàn Thuyết đánh tắt hỏa tập:
- Mỗ sẽ ra ngay!
Đó là lúc có tiếng Đàm Thất Khoa từ xa vang đến:
- Gia Cát Cung Chủ. Thất đại phái đã...
Và Đàm Thất Khoa chợt đổi thành giọng giận dữ:
- Chuyện gì thế này? Sao Cung Chủ tự ý dẫn người đến chỗ an thân của Giả Bang Chủ? Ai cho Cung Chủ có hành vi này?
Hàn Thuyết từ trong ngôi mộ tháp chui ra:
- Thất lão gia. Đó là do...
Đàm Thất Khoa đã hiển hiện. Lão nhìn Hàn Thuyết bằng ánh mắt tựa hồ có thể thiêu cháy Hàn Thuyết ngay tại chỗ :
- Ngươi thật to gan. Thật uổng công ta đã có chủ định là sẽ đưa ngươi lên làm Bang Chủ bổn bang. Vậy mà ngươi, hừ.
Hàn Thuyết bối rối đưa mắt nhìn quanh và miệng thì lắp bắp biện bạch:
- Đệ tử... đệ tử thật sự chẳng dám. Tất cả là do... do tiểu tử họ Lưu... ! Úy, tiểu tử đâu rồi?
Mọi người cùng đảo mắt nhìn và thấy Lưu Thái Hoài đã biến mất.
Đàm Thất Khoa cũng đảo mắt nhìn:
- Tiểu tử họ Lưu nào? Còn đây là những ai? Đâu phải những người trong đội Cung Thủ mà Đàm mỗ từng biết mặt. Cung Chủ ? Họ là ai thế ?
Gia Cát Đại Mỹ cũng bối rối đâu kém gì Hàn Thuyết:
- Họ ư ? Đó là..., phải rồi, do tình thế gần đây có nhiều biến động, bổn Cung Chủ vừa mới thu nhận thêm một ít người. Bổ sung cho đội Cung Thủ đã tỏ ra chưa đủ lực để bảo vệ bổn Cung.
Đàm Thất Khoa gật gù :
- Bổ sung nhân lực hay là Cung Chủ đã có ý nghi ngờ gì đó về Đàm mỗ ?
Và không chờ Gia Cát Đại Mỹ lên tiếng đáp hoặc giải thích, Đàm Thất Khoa lại nhìn qua Hàn Thuyết :
- Ngươi bảo tiểu tử họ Lưu nào ? Và với lý do nào khiến người tùy tiện dẫn mọi người đến đay, lại còn dám xông vào ngôi mộ tháp nữa chứ ?
Hàn Thuyết sợ hãi đến líu cả lưỡi :
- Tiểu tử đó là... là...
Thanh âm của Lưu Thái Hoài bỗng vang lên :
- Tiểu tử đó là ai, sao Đàm tiền bối không tự mắt nhìn để biết ?
Đàm Thất Khoa không cần nhìn, chỉ cần nghe tiếng là đã kêu :
- Hà Thái Hoài ?! Ngươi...
Mọi người lúc đó thì đã quay đầu nhìn về phía Lưu Thái Hoài vừa phát thoại. Chàng đang từ trong ngôi mộ tháp chui ra. Và hộ thấy trong tay chàng là một thân hình gầy đét. Lưu Thái Hoài đang cười :
- Ngạc nhiên lắm, phải không Đàm tiền bối ? Tại hạ thì chưa chết ... như lão nghĩ rằng tại hạ đã chết theo lời bẩm báo của Đoàn Mẫn Chung. Và tương tự Giả Bang Chủ vẫn chưa chết, quả là một kỳ tích đáng ngờ. Ha... ha...
Cũng như mọi người đang giật mình vì nghe Lưu Thái Hòa nói là Giả Bang Chủ chưa chết. Đàm Thất Khoa càng giật mình nhiều hơn nên tự kêu lên :
- Ngươi vẫn chưa chết ở Hồi Phong Đảo thật sao ? Vậy thì...
Gia Cát Cung Chủ bật thét :
- Vậy là đủ rồi, Đàm Thất Khoa, ngươi không thể biết gì về Hồi Phong Đảo nếu như không được nghe chính Đoàn Mẫn Chung bẩm báo. Hóa ra ngươi là kẻ đáng nghi như Lưu Thái Hoài đã nói. Ta đã lầm kế của ngươi ! Hãy đỡ !
Gia Cát Cung Chủ chưa kịp lao đến và xuất chiêu thì nghe Đàm Thất Khoa cười vang :
- Chính Gia Cát Cung Chủ mới là kẻ đáng nghi vì đã thông đồng với Đông Hải Môn. Rồi Gia Cát Cung Chủ sẽ phải hối hận. Ha... ha...
Lưu Thái Hoài vụt thét :
- Lão định bỏ chạy, đội Cung Thủ đâu, ngăn lão lại. Tất cả hãy mau ngăn lão lại !
Đàm Thất Khoa vừa quay lui vừa cười vang :
- Đội Cung Thủ chỉ tuân theo mệnh lệnh của ta mà thôi ! Hãy ngăn bọn chúng lại cho ta. Ha... ha... ha... Đội Cung Thủ, phát tiễn, mau ! Ha... ha...
Hàng loạt những mũi trường tiễn liền phát xạ và kẻ phải kinh ngạc chính là Đàm Thất Khoa. Lão kêu :
- Sao thế này ? Sao bọn ngươi phát xạ vào ta ? Được lắm, hóa ra những tâm phúc của ta đều bị Gia Cát Đại Mỹ ngươi ngấm ngầm phát hiện và trừ khử. Vậy thì đừng trách ta đây độc ác ! Hãy xem đây !
Vút !
Lão bỏ chạy thật nhanh, để lại cho Lưu Thái Hoài nỗi bàng hoàng :
- Thân pháp Bách Cầm ?! Lão cũng am hiểu thân pháp Bách Cầm ? Đuổi theo lão, mau !
Chàng mang theo thân hình gầy đét của một lão nhân, chạy đuổi theo lão họ Đàm.
Vut!
Mọi người cũng hối hả lao theo.
Vút! Vút!...
Chợt ở phía trước, có tiếng Lưu Thái Hoài gầm vang:
- Cung Chủ mau hạ lệnh đi. Đừng để thuộc hạ của Cung Chủ ngăn đường tại hạ!
Gia Cát Đại Mỹ lập tức hô hoán:
- Tất cả hãy lùi lại. Kẻ cần bắt giữ chính là Đàm Thất Khoa.
Và Gia Cát Cung Chủ cùng mọi người chạy đến thì thấy Lưu Thái Hoài vẫn bị thuộc hạ Bách Hoa Cung ngăn lối.
Gia Cát Cung Chủ thật sự ngỡ ngàng khi nghe