Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch)

Dù Hắn Có Nghị Lực Kinh Người Cũng Chẳng Ai Xem (2)


trước sau

Nhóm dịch: Thiên Tuyết­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­"Chẳng ngờ Tả Quang Liệt ta cũng có lúc phải chết ở nơi thâm sơn cùng cốc này..." Nam tử mặc diễm bào hơi đảo mắt nhìn quanh bốn phía, ngữ khí mệt mỏi khó hiểu lên tiếng: "Nơi này tên là gì?"Ngày đột nhiên chuyển thành đêm, lại có sao băng rơi xuống khiến mấy tên

ăn mày sống nhờ trong đạo quán rách nát sợ hãi vô cùng, liên tục dập đầu trước cửa đạo quán, giờ thấy có người lên tiếng hỏi mới thấp thỏm trả lời: "Tiên... tiên nhân lão gia, đây là ngoại ô thành Phong Lâm, đạo quán này... ta... chúng ta cũng không biết tên."Ngón tay của nam tử mặc diễm bào khẽ nhúc nhích, định tiêu diệt mấy tên ăn mày này.Hiện giờ đang là thời loạn lạc, các nước không ngừng chinh chiến. Nhưng mấy năm gần đây, chẳng có trận chiến nào có quy mô và tạo nên chấn động lớn như cuộc chiến Tần Sở lần này. Cả hai bên có gần mười vạn tu giả tham chiến, trung tâm của chiến trường - bình nguyên Hà Cốc chẳng còn một gốc cây ngọn cỏ, đất sụt trăm dặm.Mà thân là thiên kiêu của phe thất bại, còn đơn độc đánh xuyên qua Hàm Cốc quan, suýt nữa đã nghịch chuyển chiến cuộc nên dù có bị truy sát cùng trời cuối đất hắn cũng không oán thán. Có điều, những tên khất cái này, cũng là khất cái của Trang quốc. Trang quốc lại dám âm thầm hiệp trợ cho Bạo Tần, để bọn chúng bố trí mai phục trong Trang quốc... Những kẻ này đều đáng chết.Nhưng hắn lại đột nhiên lật tay, đốm lửa giữa ngón tay nhanh chóng bị bóp tắt."Tả Quang Liệt à Tả Quang Liệt, đây chính là sự độ lượng của ngươi sao? Giận lây sang những tên ăn mày đáng thương chẳng ai đoái hoài này?"Tả Quang Liệt thì thào nói xong liền bật ra tiếng thở dài: "Các ngươi đi đi."Hắn chắp tay quay đầu, đưa mắt nhìn về phía bầu trời bị nhuộm đen như mực. Ở đó có kẻ địch của hắn, đám người kia ẩn núp ở một nơi bí mật gần đó, như đàn sói tiếp cận cường giả, mới là những kẻ Tả Quang Liệt hắn muốn giết.Đám ăn mày như được đại xá, vội đứng dậy bỏ chạy. Chỉ có tên ăn mày vừa nãy đáp lời hắn kia là còn do dự trong chốc lát, nhưng đã bị đồng bạn bên cạnh kéo cho lảo đảo: "Ngươi muốn chết sao?"Chẳng có ai muốn chết, dù rằng là ăn mày.Hoặc cũng có thể nói, chính là bởi vì không muốn chết nên mới trở thành ăn mày.Cẩu thả là vì sống tạm bợ.Thiên tượng biến dời khiến cho đám ăn mày vô cùng sợ hãi. Thân thể vốn bị tổn hại vì lạnh và đói nay bỗng bộc phát tốc độ trước giờ chưa từng có, liều mạng chạy đi.Tả Quang Liệt không nhìn theo, nhưng mày kiếm lại hơi nhíu: "Không mang đồng bạn của các ngươi đi sao?"


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện