Cả tối Minh Triệu không có ăn gì, lúc này đến nhà ăn tùy tiện chọn một phần mỳ Ý.
Cô vừa ăn được một nửa, phát hiện có người đi đến bàn của cô.
Minh Triệu ngẩng đầu lên thì thấy, thì ra là Thịnh Mĩ Na.
Cô buông đũa xuống, "Đã lâu không gặp."
Thịnh Mĩ Na và Minh Triệu giống nhau, cũng đều từ trợ lý đi lên.
Nhưng mà cô ấy là trợ lý của nghệ sĩ nổi tiếng, về sau trực tiếp được làm người đại diện của nghệ sĩ khác.
Hiện tại Thịnh Mĩ Na là người đại diện của nghệ sĩ nổi tiếng Dương Viện, mà bây giờ Dương Viện là ứng cử viên sáng giá nhất của vai nữ chính trong "Trường Đinh", nhưng cuối cùng cô ấy lại không thể có được vai diễn.
Đúng là oan gia ngõ hẹp.
"Vẫn chưa chúc mừng cô, Hứa Giai Nhân lấy được vai nữ chính của "Trường Đinh"."
"Là do Giai Nhân có vận khí tốt."
"Vận khí tốt cũng không thể làm được gì, cũng là do người đại diện cô đây hỗ trợ."
Minh Triệu cũng không phủ nhận, đôi khi muốn che đậy thì càng lộ tốt nhất là nên như thế này.
"Quá khen."
Thịnh Mĩ Na bị nghẹn, nhìn dáng vẻ đắc ý của cô, thật sự là làm cho người khác hận đến nghiến răng.
Làm sao bây giờ? Lương Nguyệt và đạo diễn, cô cũng có không ít quan hệ, nhưng mà người ta lại muốn Hứa Giai Nhân! "Nghe nói đạo diễn Từ Kha muốn quay một bộ phim điện ảnh mới."
"Không có nghe nói, tin tức trước giờ của cô rất nhanh nhẹn."
"Tin tức nhanh nhẹn, nhưng so với những người thủ đoạn lợi hại.
Tôi chỉ sợ công dã tràng."
Minh Triệu giả bộ hồ đồ, "Cũng đúng, dù sao diễn viên mà đạo diễn Từ Kha chọn đều là người theo phái thực lực."
Trong lòng Thịnh Mĩ Na rất bực bội, "So ra chúng tôi kém hơn cô." cô lại chuyển lời, "Cô là hồng nhan tri kỷ của Nguyễn tổng, sẽ tự nhiên có một bó lớn tài nguyên.
Haizz, chúng tôi chỉ có thể sửa mái nhà dột.
Thời gian không còn sớm, tôi về trước, cô cứ ăn từ từ."
Minh Triệu cũng không muốn ăn nữa, lên mạng tra một chút.
Thì ra Thịnh Mĩ Na muốn dẫn Dương Viện đến công ty truyền hình và điện ảnh Ngôi Sao.
Ông chủ của Ngôi Sao, lần trước Minh Triệu vừa mới gặp được Hạ tổng trong cuộc họp ở thành phố B, tài năng lớn nhưng tác phong lỗ mãng.
Bây giờ Dương Viện là chị trong Ngôi Sao, Thịnh Mĩ Na cũng thuận nước đẩy thuyền.
Minh Triệu nghĩ, Triệu Hân Nhiên vừa mới nhắc nhở lời của cô.
Từ trước đến nay quan hệ trong ngành giải trí rất phức tạp,
nhóm nhỏ rất nhiều, Thịnh Mĩ Na vào ngành sớm hơn cô ba năm, hơn nữa giỏi về giao tiếp, nhân duyên cũng không tệ lắm.
Đêm nay, Minh Triệu mệt mỏi đến không chịu nổi, cô đứng dậy rời khỏi nhà ăn, trở về phòng nghỉ ngơi.
Buổi tối Kỳ Duyên có cuộc hẹn với các vị lão tổng của các công ty điện ảnh và truyền hình và các nhân vật nổi tiếng trong ngành, trên bàn lớn mọi người uống rất nhiều rượu.
Tán ngẫu chuyện tài chính rồi lại bàn về mấy nữ diễn viên mới mới nổi lên gần đây, không tránh khỏi bàn về nhan sắc trong lời nói.
Mấy người đàn ông uống quá nhiều lại đứng lên náo loạn, " Nguyễn tổng, cậu kéo Minh Triệu lên thảm đỏ, không sợ vợ cậu ghen sao?"
Kỳ Duyên cười yếu ớt, hai tròng mắt như Hắc Diệu Thạch*, "Quan hệ của vợ tôi với Minh Triệu tốt lắm."
* Một loại khoáng vật đen tuyền.
" Hiện tại Minh Triệu là người tâm phúc của Hoa Hạ, phụ tá đắc lực của Nguyễn tổng."
Mặc Dĩ Hằng hứng thú nói, "Đúng rồi, trao đổi với mấy người một chút, tôi và đài truyền hình T muốn cùng nhau làm một chương trình tạp kĩ cho người đại diện.
Mỗi ngày đều xem chương trình có những khuôn mặt cũ, lúc này cũng nên đổi khẩu vị một chút, để cho nhóm người đại diện của chúng ta tiến lên hoạt động."
Kỳ Duyên cầm cái ly trước mặt lên, hơi hơi nhấp một ngụm, không nói lời nào.
" Kỳ Duyên , tôi thấy Minh Triệu không tệ, hình tượng của cô ấy rất thích hợp."
Kỳ Duyên nhìn anh, "Tự cậu nói với cô ấy đi."
"Cô ấy không nghe lời của tôi, cho nên tôi mới tìm đến cậu."
Đầu ngón tay Kỳ Duyên nhẹ nhàng gõ mặt bàn, "Vị đại diện này của nhà chúng tôi, tính cách rất lớn, đôi khi ngay cả tôi cũng không nói được gì cô ấy."
"Haizz, Nguyễn tổng, cậu cũng quá nuông chiều cô ấy rồi."
Kỳ Duyên nheo mắt lại, "Tôi không có nuông chiều, chỉ là lo cô ấy dẫn theo nghệ sĩ trong tay chạy đến công ty của các người."
Trong buổi nói chuyện, mọi người cười to không ngừng.
Sau khi Kỳ Duyên trở về, tìm được phòng của Minh Triệu.
Minh Triệu đang ngủ mơ mơ màng màng, nghe được tiếng động, cũng không mở mắt ra.
Kỳ Duyên tắm rửa sạch sẽ, nằm bên cạnh cô, kéo cô lại gần mình.
Minh Triệu than thở một câu, "Đừng động, đau bụng."
Kỳ Duyên thuận thế đưa tay chạm vào bụng cô, trong chốc lát hiểu ra.
Bàn tay to đặt trên bụng cô, thấy sắc mặt cô mệt mỏi.
" Sao không nói sớm?" Nếu biết trước là như vậy, sẽ không dẫn theo cô.
Minh Triệu nhíu nhíu mày, lúc bà dì của cô đến, thỉnh thoảng bụng vừa căng vừa đau.
Kỳ Duyên thấy cô đau dữ dội, "Có mang theo thuốc không? Kẹo gừng đâu?"
"Không có mang gì theo cả." Ngay cả băng vệ sinh cũng là cô gọi điện thoại cho quầy lễ tân mang đến.
Kỳ Duyên mặc áo vào, "Anh gọi điện thoại, kêu bọn họ đem lên."
Minh Triệu giữ chặt tay anh, "Đừng, náo động nhiều người.
Đêm nay ở nơi này có nhiều phóng viên.
Em không sao, anh ngủ đi."
Kỳ Duyên nằm xuống một lần nữa, tay đặt lên bụng cô.
Khương Hiểu xoay người, nói: "Tối nay Hàn Nhuỵ tìm Triệu Hân Nhiên."
Chân mày Kỳ Duyên không thay đổi, "Khó trách sắc mặt Mặc Dĩ Hằng trong bữa tiệc không được vui.
Triệu Hân Nhiên thế nào?"
"Bị đánh.
Em không biết cô ấy có muốn hiểu hay không."
"Hàn Nhuỵ cảm thấy được nguy cơ, chắc là sẽ không từ bỏ ý đồ."
"Nhìn không ra, em đã nghĩ cô ấy là người hiền lương thục đức."
"Được rồi, đừng nói chuyện người khác, em ngủ đi."
"Là anh đánh thức em!"
Kỳ Duyên híp mắt, "Hay là Nguyễn phu nhân em muốn nói đến việc khác?"
Minh Triệu đưa tay lướt trên mũi anh, lời nói dịu dàng nhỏ nhẹ, "Anh hôn em một chút đi."
Làm sao Kỳ Duyên có thể do dự, hung hăn hôn một lúc, cuối cùng vẫn là dừng lại.
Minh Triệu dựa vào lồng ngực anh, dịu dàng cọ xát, cực kì giống một đứa bé.
Anh nhẹ nhàng vuốt vuốt tóc cô, nói ở bên tai, "Chuyện Triệu Hân Nhiên, em đừng nhúng tay vào."
Minh Triệu ôm lấy anh, gao gắt ôm lấy anh.
Trong ngành giải trí chuyện như thế này nhìn mãi đã quen mắt, nếu không phải là Mặc Dĩ Hằng, thì cũng còn có người khác.
Kỳ Duyên nhìn chung đã đoán ra được gì đó, "Anh không phải Mặc Dĩ Hằng, em cũng không phải là Triệu Hân Nhiên."
Minh Triệu hít thở vài cái, "Mẹ em và cha em đã từng yêu nhau, nhưng mà bà ấy vẫn không chống cự được mê hoặc của danh lợi."
"Đồ ngốc.
Em nhìn xem thế giới này rất nhiều cặp đôi yêu nhau suốt đời." Anh xoa xoa đầu cô,
"Mà anh và em cũng là một trong số đó."
Cô ừ một tiếng, "Biết rồi, chồng ----"
Sáng ngày hôm sau, Triệu Hân Nhiên không hề báo hiệu trước mà bị đăng lên weibo.
Đăng một loạt ảnh chụp phóng to lên của cô.
Trong tiêu đề đều là "Tiểu tam Triệu Hân Nhiên", "Triệu Hân Nhiên bị nhận một cái tác kích động".
Minh Triệu lướt weibo một lần, không thể không nói, Hàn Nhuỵ này thật lợi hại, ngày hôm qua đến đây là đã có chuẩn bị.
Phóng viên cũng là do cô ấy sắp xếp tốt từ trước, ảnh chụp góc độ rất tốt.
Vợ cả đánh tiểu tam, tin tức này đã làm chấn động weibo.
Một đợt sóng gió mạnh mẽ tạt về weibo của Triệu Hân Nhiên, không ngừng nhận được các loại bình luận nhục mạ.
Minh Triệu gọi điện thoại cho Triệu Hân Nhiên, kết quả là cô ấy tắt máy điện thoại.
Minh Triệu nói, "Xem ra, Hàn Nhuỵ muốn chuẩn bị cho Hân Nhiên thân bại danh liệt."
Vẻ mặt Kỳ Duyên trầm lắng, "Bên quan hệ xã hội đã đi xử lý.
Nhưng mà loại ảnh chụp này cứ lan truyền ra, Triệu Hân Nhiên khó có thể tẩy trắng."
Minh Triệu không khỏi lắc đầu, "Thật sự đoán không ra, Hàn Nhuỵ làm việc quả quyết như vậy.
Không biết bây giờ Mạc tổng đang có biểu tình gì."
"Anh thấy bọn họ cưới cũng không thể hợp nhau."
Minh Triệu sửng sốt, lập tức làm rõ ý tứ của anh.
Từ trước đến nay Mạc Dĩ Hằng rất đào hoa, bây giờ Hàn Nhuỵ làm như vậy, sợ là về sau chỉ càng thêm trông nôm anh ấy (Mạc Dĩ Hằng).
"Hàn Nhuỵ là đang cắt đứt con