Trần Tuyết nín thở, đầu bên kia nhóc con cũng rơi vào trầm tư.
Trên màn hình kể từ khi giọng nói non nớt gọi mẹ cất lên, tất cả điều rơi vào một màn tĩnh lặng, tựa như không có tiếng thở.
Tựa như một cơn sóng ngầm đang cuộn mình chuẩn bị bùng lên ngọn sóng thần.
Sau gần 3 phút giọng nói non nớt đầu bên kia kiên định đưa ra đáp án.
"Thoth vị thần cai quản mặt trăng trong tín ngưỡng Ai Cập cổ đại."
Thời gian lặng lẽ trôi qua từng giây một, nhân sư không lên tiếng, tạch lớp cuối cùng của kim tự tháp được mở ra.
Trần Tuyết vội vã lấy đá năng lượng bỏ vào balo, cô vừa chạy vừa không quên nói với con trai.
"Cục cưng đợi mẹ về sẽ thưởng cho con, con nghĩ xem muốn thưởng gì nhé."
"Vâng ạ, mẹ cẩn thận đừng để bị thương, góc bên phải 45 độ có người, mẹ quay lại đường cũ đi."
"Sao con thấy được?"
"Con đang xem trực tiếp ạ."
"Vậy thấy sao, mẹ đỉnh không nè."
"Đỉnh lắm luôn ạ, mẹ Bo là tuyệt nhất."
Nghe con trai khen Trần Tuyết làm bộ hất hất tóc nhìn vào flycam làm tư thê bắn súng nháy mắt.
"Đương nhiên rồi mẹ là mẹ của ai chứ?"
Cách một cái màn hình Lý Nguyên Vũ cũng cười khúc khích, sao bây giờ nhóc lại thấy mẹ đáng yêu thế cứ như một cô công chúa nghịch ngợm vậy.
Ôi ông bố già không biết có nhìn thấy được cảnh này không, không được nhóc phải cap màn hình lại mới được.
"Chú Minh và chú Luân là gián điệp đấy mẹ cẩn thận nhé, hướng tây nam trên chòi canh gác có lính bắn tỉa."
Trần Tuyết vừa nhẹ nhàng từ trên cây nhảy xuống đất còn không quên phủi phủi hai tay mình, nghe con trai nói thì cô có chút bất lực.
"Ôi con yêu như vậy là phạm quy đó."
"Còn 5 phút trợ giúp người thân, không có phạm luật ạ."
Nghe con trai nói cô mới để ý, cô có 15 phút trợ giúp nhưng cục cưng nhà cô còn dùng chưa tới một nữa thời gian đã hoàn thành rồi.
Nếu mà hai mẹ con đến kim tự tháp thật có khi con trai cô giải được câu đố của tượng nhân sư thật cũng nên.
Hay là khi nào đi thử một lần nhỉ, cô cũng muốn biết Ai Cập nó như thế nào.
Ngày bé cô thích coi phim Xác Ướp Ai Cập với Vua Bọ Cạp nhất luôn á.
"Ok baby, đi thôi xông ra ngoài nào."
Cứ như vậy hai mẹ con một người chỉ một người né, cùng nhau phá đảo gameshow của người ta.
Đạo diễn cùng người xem không kịp trở tay, Trần Tuyết vừa đi theo sự chỉ dẫn của con trai, phải gọi là như hổ mọc thêm cánh.
Cho dù là lính canh hay là lính bắn tỉa cũng điều bị cô xử gọn.
Bọn họ còn vui vẻ nói chuyện.
"Cục cưng à, con có muốn đi Ai Cập xem kim tự tháp không?"
"Mẹ muốn đi ạ?"
"Mẹ không biết tiếng Ai Cập, đi một mình mẹ sợ."
"Vậy để Bo học xong sẽ dẫn mẹ đi."
"Ok cục cưng của mẹ là lợi hại nhất, mẹ phải làm việc rồi."
"Yêu mẹ, mai gặp mẹ."
"Yêu con mai gặp."
Hai mẹ con cứ như vậy ngắt kết nối, Trần Tuyết hoàn thành nhiệm vụ lấy được viên đá hạt nhân.
Bên này chỉ còn lại ba người.
Một mình