Trong khi dân mạng đang điên cuồng kéo vào khung hình của cô để xem, thì lượng truy cập của chương trình cũng tăng nhanh một cách chóng mặt.
Nhìn những con số đang không ngừng nhảy đạo diễn cười không khép được miệng.
Ông thật là đúng khi chọn Trần Niệm Tuyết làm điệp viên mà, cô gái nhỏ này vậy mà thật sự là cao thủ, ông không ngờ đến.
Chọn cô là bởi vì trong dàn khách mời của đội chơi cô có nhân khí cao nhất.
Nhận tiền của người để cho người ta lăng xê phim đương nhiên phải chọn người có độ hot nhất.
Hơn nữa Quan Vũ cũng đánh tiếng nhờ ông chiếu cố cô nhóc này.
Phải nói trước giờ thằng nhóc kia không bao giờ nhờ vả việc công tư lẫn lộn đâu.
Nhưng lần này lại đích thân nhờ ông, mà cô bé này đúng là không làm ông thất vọng, con mắt nhìn người của Trương Quan Vũ đúng là vẫn tốt.
Sau chương trình này cô nhóc hẳn sẽ một đường đi lên.
Trần Tuyết sau khi xử lý hết 4 người, cuối cùng cũng tiến được vào căn phòng ở vị trí tầng 4, bên trong được bố trí giống như một phòng thí nghiệm.
Ở giữa có một viên đá màu xanh lục được đặt trong tủ kính hình một kim tự tháp, bên ngoài lại là một cái máy tính màn hình cỡ lớn.
Khi Trần Tuyết bước tới gần màn hình máy tính chợt sáng lên, tteen màn hình xuất hiện tượng nhân sư.
Nhân sư phát ra tiếng nói.
"Chào mừng ngươi đến với kim tự tháp MMC, ngươi muốn vào trong hay rời đi."
Trần Tuyết suýt chút thì bậc cười thành tiếng, kim tự tháp MMC là cái quỷ gì chứ, bọn họ không thể lấy một cái tên hay hơn hoặc là đập chất Ai Cập một chút hay sao, đúng thật là.
Nhưng cô vẫn trả lời nhân sư.
"Tôi muốn vào trong."
"Vậy hãy trả lời câu hỏi của ta.
Tại nơi sảnh đường của hai sự thật, nơi Maat ngự trị, ta sẽ nuốt những linh hồn nơi địa ngục."
Trần Tuyến ngẩn người, đây chính là câu hỏi của nhân sư trong truyền thuyết về các kim tự tháp ở Ai Cập à, cô có biết gì về Ai Cập đâu thứ duy nhất mà cô biết đó là Ai Cập có những kim tự tháp còn lại cũng chỉ là cin số không tròn trĩnh.
Như thế này chẳng khác nào thằng mù muốn tìm đường cả, cô có chút hoang mang là ai nghĩ ra cái câu hỏi quỷ quái này vậy chứ.
Nhưng mà cô không hiểu lắm, nếu không trả lời được vậy cho dù cô tới cũng không lấy được đá hạt nhân.
Trần Tuyết suy nghĩ đến sự trợ giúp cuối cùng, liền kết nối với tổ chương trình.
"Tôi cần trợ giúp cuối cùng."
"Gọi điện cho người thân, cô có thể nhập số gọi điện của người thân bằng đồng hồ điện tử."
"Có giới hạn thời gian không?"
"Cô có 15 phút."
Trong đầu cô bây giờ hiện lên cái tên một là Lý Cảnh Phong, hai là Mạnh Hạo Tuấn bọn hị thông minh như vậy chắc có lẽ sẽ biết.
Nhưng Lý Cảnh Phong đi công tác, cô không chắc sẽ liên lạc được với anh nên quyết định gọi cho Mạnh Hạo Tuấn.
Kết quả đổ chuông một hồi lại không có người nghe máy, Trần Tuyết thở dài, trong lúc ảo não đột nhiên cô nghĩ đến một người, vừa hay cô có