Thông tin truyện Xứng Lứa Vừa Đôi

Xứng Lứa Vừa Đôi

Tác giả:

Thể loại:

Ngôn Tình, Hài Hước

Lượt xem:

828

Trạng thái:

Hoàn thành

Nguồn Truyện:

Internet
Website không giữ bản quyền truyện này.Liên hệ gỡ [email protected]
Đánh giá: 7/10 từ 15745 lượt

REVIEW TRUYỆN XỨNG LỨA VỪA ĐÔI

 

Tác giả: Tô Áng
Thể loại: cổ đại, hài, sủng, HE
Tình trạng: Hoàn edit.

---- ???? ----

Giới thiệu 1:

Nàng là tiểu thư quan gia có cuộc sống bình dị nhất thượng kinh, không có gì ngoài diện mạo, người duy nhất thấy ngứa mắt chính là con trai trưởng của Thừa tướng “công đức vĩ đại” đã từ hôn.

Giấc mộng mười dặm hồng trang của nữ nhân vỡ rồi không cách nào gắn lại, nàng đã thề rằng, cuộc đời này mình sẽ không gả cho quyền quý nữa.

Nhưng mà, không ngờ khi chàng nam tử thu phong tễ nguyệt này tới, nàng lại mơ màng.

Hắn ôm lấy một con thỏ nhỏ, sườn mặt tuấn tú áp vào lưng nó, vẻ mặt hết sức hiền hòa.

“Thịt kho tàu hay hấp”.

Nàng chớp mắt hai cái, còn đáp lại:

“Nướng đi, không thì mỡ quá”.

Không muốn trêu chọc Vương gia phúc hắc, nhưng nào ngờ được càng lúc càng lún sâu, hóa ra cao không với tới, không phải ý chỉ thân phận hay địa vị, mà chính là khoảng cách giữa lòng người mà thôi.

Ngốc nghếch gặp thâm hiểm, sờ cào lộn đá, mới có thể cử án tề mi.

Giới thiệu 2:

Thiên Tuế gia không thích ứng mão*, chuyện này tất cả văn võ bá quan trong triều ai ai cũng biết.

Trước khi thành gia, hắn lấy cớ qua loa tắc trách là thân thể không được tốt, người yếu nhiều bệnh.

Sau khi thành gia lập thất, hắn lại lấy cớ phải khai chi tán diệp, nối dõi tông đường.

Sau khi cùng cách **, hắn cũng chẳng muốn tìm cớ nữa rồi, gửi thẳng tấu chương, viết vài chữ to.

Nhàn thê đang trốn, không rảnh vào triều.

Thẩm Hành rưng rưng nhìn bức ảnh trên lệnh truy nã ở Hoàng Thành, thầm nghĩ.

Cùng cách cũng đã cùng cách rồi, hắn không thể vẽ nàng đẹp một chút được sao?

Ngốc nghếch gặp thâm hiểm, sờ cào lộn đá, mới có thể cử án tề mi.

*ngày xưa trong triều đến giờ mão hàng ngày – từ 5 giờ đến 7 giờ sáng – sẽ điểm danh quan viên, ai đến thì lên tiếng đáp, gọi là ứng mão.

** li hôn

-------

???? Văn của Tô Áng thì hài thôi rồi. Trước mình có đọc bộ "Thương thư đại nhân, biến" cũng vừa đọc vừa cười khùng khục như điên ý. Sang bộ này cũng thế ????

???? Bạn có thích hình mẫu nam nữ chính tưng tửng, khác người, mở mồm câu nào là làm người ta nghẹn họng câu đấy không? Nếu có, queo cơm queo cơm, hố này dành cho bạn

???? Nam chính của chúng ta là Lục hoàng tử được hoàng thượng thương yêu nhất - Đoan vương Tô Nguyệt Cẩm.

???? Nữ chính Thẩm Hành là kết tinh độc nhất giữa mối tình của anh chàng thư sinh nho nhã và nữ hán sĩ thích ngao du giang hồ.

???? Lần đầu tiên gặp nhau trong hành cung, nữ chính tưởng nam chính bị què, vì ... chàng ta lười đi bộ, thích ngồi trên xe lăn lăn cho nó nhanh ????

???? Vốn ngỡ tình cờ gặp nhau rồi cứ thế rẽ đôi đường, chẳng ngờ cùng nhau trải qua nhiều biến cố, trái tim rung động lúc nào không hay.

???? Mình xin phép không nói nhiều về diễn biến tình cảm của đôi chính. Nó rất dễ thương, rất ngọt ngào. Nhưng thứ gây ấn tượng với mình hơn là tuyến nhân vật phụ của truyện.

???? Đó là người cha Thẩm Quát, xuất thân là anh học trò trên tay chỉ biết cầm bút, làm đến quan tam phẩm nhưng của cải, gia sản chẳng nhiều hơn người nghèo. Một người đàn ông cả đời thanh liêm, "nằm chăn mỏng thì lưng mới thẳng", chưa từng quỳ gối dưới chân ai, lại hết lần này đến lần khác dập đầu cầu xin người khác tha thứ cho đứa con gái ngỗ nghịch của mình. Một người đàn ông trói gà không chặt, gầy yếu tưởng gió thổi là lay, vậy mà lại dùng tấm thân hao mòn ấy đỡ đòn gậy cho con gái, bị đánh gãy chân, thừa sống thiếu chết.

???? Đó là người mẹ Lục Nhạn Hồi, thân là nữ hán tử, ít học, chỉ biết cầm kiếm đánh chém, bà nuôi mộng ngao du sơn thủy, một năm chỉ tề tựu cùng hai cha con một lần. Nhưng cuối cùng, bà vẫn từ bỏ lẽ sống nửa đời người của mình, trở về làm một người vợ hiền, một người mẹ tốt. "Nơi đâu có Thẩm Quát, nơi đấy là nhà".

???? Cái cách đôi vợ chồng già ở bên nhau cũng ngọt ngào chẳng kém đôi trẻ. Thẩm Quát bị vu oan, bị nhốt vào ngục, trước mặt con gái, ông vẫn mỉm cười kiên cường. Nhưng vừa chỉ thoáng thấy bóng dáng người phụ nữ ông yêu, vẻ mạnh mẽ ấy đã hoàn toàn sụp đổ. Ông rơi nước mắt níu chân Lục Nhạn Hồi, tuôn ra niềm thương nỗi nhớ:" Nhạn Hồi, nàng đến rồi đấy à. Ta nhớ nàng lắm đấy!"

???? Đó là cha mẹ của nữ chính. Và đôi cha mẹ Hoàng Thượng - Hoàng Hậu của nam chính cũng tình cảm như vậy, tuy rằng đôi này ít đất diễn hơn. Là mẫu nghi thiên hạ, nhưng Hoàng Hậu mặt đơ lại gần gũi như những người mẹ bình thường khác. Con cái muốn theo đuổi hạnh phúc của mình, trong khi Hoàng thượng còn đắn đo, bà lại chẳng ngần ngại đóng con dấu phê chuẩn.

???? Chính nhờ có một Hoàng Hậu thiện lương như vậy, nên chuyện tình cảm của Thẩm Hành - Tô Nguyệt Cẩm mới được suôn sẻ. Không có những tình tiết bị phản đối, bị lập mưu tính kế vân vân mây mây như nhiều truyện khác.

???? Bên cạnh đó, tuyến nhân vật phản diện cũng có vai trò và tính cách riêng, không bị miêu tả qua loa nhạt nhòa.

???? Truyện này hài nhưng vẫn có những đoạn khiến mình cảm động rơi nước mắt ???? Nhiệt liệt đề cử!!

???? À quên. Có một tình tiết về "con dâu nuôi từ bé" của nam chính. Cứ ngỡ là tiểu tam, đã chuẩn bị tinh thần bị ngược, ai dè.... tác giả giải quyết vấn đề thiệt sự quá quá quá ... =)))))) Xin mời đọc để khám phá sự thật hí hí.


Danh sách chương

Bình luận truyện