Mộc Hạ che miệng cười duyên, đám kian ghe xong thì da gà, da trâu, da khủng long thay nhau nổi hết cả lên.
Ai mà ngờ trong suy nghĩ của Mộc Hạ lại bị tiêm nhiễm nhưng thứ khinh khủng như vậy.
Ý tưởng này bọn họ chê nha, nhưng thế quái nào mà vẫn có tên não tàn nào đó vô tay ủng hộ vậy.
Vẻ mặt ngắm nhìn người thương mà nở một nụ cười trong mắt người ngoài vô cùng nhẹ nhàng và tươi như hoa.
Còn trong mắt bọn họ thì nhìn ngu vãi, đúng là hết thuốc chữa.
Ai có tình yêu vào cũng như vậy à, mà bọn họ có bị như vậy đâu.
Ừ thì không bị nhưng thực chất là bị rất nhiều lần rồi.
Nói chung cả đám khi yêu vào đều ngố tàu như nhau.
Ngồi tám hăng say quá nên thầy Trương vào lúc nào mà bọn họ chẳng hay, thầy Trương đứng trên bục giảng bất lực gõ thước mạnh xuống bàn khiến tay đau nhức vậy mà đám học trò cưng vẫn rất là đam mê nói chuyện xì xầm to nhỏ bàn tán rất bí ẩn ở bên dưới.
Thôi thì lực bất tòng tâm, thầy Trương bèn ngồi xuống ghế lôi điện thoại ra chơi cho đỡ chán.
Còn tranh thủ đợi đám nhóc kia bàn chuyện cơ mật xong rồi mới tính đến bước tiếp theo.
Một lúc lâu sau, đám học trò nhỏ của thầy Trương cũng đã yên ổn ngồi ngay ngắn lại.
Thầy Trương thấy vậy cũng quay về đúng tác phong của mình mà nghiêm túc hơn.
"Như các em đã biết kết quả của cuộc thi rồi nhỉ? Thầy rất tự hào về các em, không chỉ riêng thầy mà còn có tất cả các học sinh trong trường và những cư dân của thành phố này.
Sau đấy thầy muốn trao giải của trường đến các em tiếp đó là muốn các em nghe một thông báo quan trọng.
Sau khi kỳ thi đại học kết thúc, các em sẽ đại diện cho đất nước này đi thi quốc tế."-Thầy Trương
"Wow, thi quốc tế luôn sao"-Danh Quỳnh ngạc nhiên mà không kiềm chế được tông giọng của mình.
Tiếp sau đó là những tiếng bàn tán sôi nổi
"Đây là một vinh dự lớn đấy"-Lê Khiết
"Nhưng khó như vậy liệu chúng ta có chạm tới được cúp vô địch thế giới không đây"-Bối Nguyệt
"Đừng có mà tự ti như vậy chứ"-Hàn Vũ
"Chúng ta là ai cơ chứ"-Khiết Băng
"Đầu đội trời chân đạp đất, chúng ta chẳng sợ ai cả ngoại trừ mẹ ra.
Nên chúng ta nhất định sẽ đè bẹp dí được đám ngoại quốc kia thôi à"-Trương Nguyên .
"Với lại không phải rất thú vị sao, sau vụ này ắt hẳn sẽ kiếm được rất nhiều tiền đây"-Thư Khoa
"Đúng thật là, mà thôi kệ.
Có tiếng thì ắt sẽ có miếng"-Chúc Thành
"Cùng cố gắng đấy nhé"-Hàn Phong
Cả đám nhất trí mà hô lên một tiếng, thầy Trương thấy được tinh thần như này cũng rất vui.
Không uổn công thầy Trương tin tưởng lớp mà theo lớp F tận ba năm