----Thẩm đoàn trưởng có thể giữ vẻ bình tĩnh ung dung khi đối mặt với mọi chuyện lại chọn cách né tránh.
Bảo anh gắp thức ăn cho Điền Hương Quả, anh không làm được.
Anh gắp thức ăn cho Đường Đường và Đóa Đóa: "Mẹ các con là người lớn, có thể tự gắp được.
"Đáng tiếc bọn nhỏ không dễ lừa, hai đứa còn nhỏ nhưng không ngốc.
"Ba đã nói mẹ chịu nhiều vất vả, ba không thể bắt nạt mẹ được.
"Đóa Đóa nói nhiều hơn Đường Đường, tuổi còn nhỏ nhưng miệng thì tha cho ai.
Điền Hương Quả lén cười, hai đứa đúng là áo bông tri kỷ.
Cô ngẩng đầu lên nhìn Thẩm Ngọc Kinh.
Thẩm Ngọc Kinh rất đẹp trai, bờ vai rộng, đường nét uốn lượn từ cổ đến bả vai rất đẹp và mượt mà, cơ bắp cuồn cuộn đầy sức mạnh.
Khi anh mặc áo sơ mi trắng, lại có khí chất trí thức và dịu dàng.
Biểu cảm của anh thường nhạt nhẽo, các đường nét trên khuôn mặt rõ ràng và đẹp trai, có sự xa cách tự nhiên với người khác.
Anh là một người đàn ông lạnh lùng, rồi lại hoàn hảo đến không thể chê vào đâu được.
Anh đẹp trai, có trách nhiệm và quyết đoán hơn cô trong mọi việc.
Rất thích hợp để sống chung.
Điền Hương Quả sẽ không vì khuôn mặt đàn ông mà bốc đồng, cô đánh giá cao cách đối xử với gia đình của Thẩm Ngọc Kinh hơn.
Cuộc hôn nhân này không thể ly hôn, có người đàn ông này trong nhà vẫn tốt hơn.
Với điều kiện của Thẩm Ngọc Kinh, chắc chắn có nhiều phụ nữ thèm muốn anh, trong trí nhớ có hạn của cô, có sáu bảy cô gái thích