----Hiện tại danh dự của con gái rất quan trọng, Trần Tú Hoa bất chấp để con gái mình gặp nguy hiểm, cũng muốn bắt được Thẩm Ngọc Kinh, có vẻ không hợp lý lắm.
Điền Hương Quả đoán trong đó có chuyện mờ ám.
Thẩm Ngọc Kinh nhìn cô: "Trước đây tôi không có nhà.
"Điền Hương Quả như có điều suy nghĩ gật đầu: "Ồ.
"Có nhà, quan hệ còn rất phức tạp, phức tạp đến mức cả đời này anh không muốn trở về, không muốn nhắc tới.
Được rồi, như vậy cũng rất tốt, tiết kiệm thời gian.
Cô lấy kim chỉ và vải vụn ra, sửa quần áo của mình nhỏ lại, làm thành hai bộ quần áo cho trẻ con.
"Không sao đâu, sau này em cho anh một gia đình, một nhà bốn người chúng ta sẽ sống thật tốt, nhà xe đều có.
"Đôi mắt sâu của Thẩm Ngọc Kinh hiếm khi xuất hiện cảm xúc.
…Sắp đến năm mới, mọi nhà đều sôi động hơn, cắt giấy dán lên cửa sổ, dán chữ hỉ, từ trong ra ngoài đều rất náo nhiệt.
Gần đây Trần Tú Hoa và Hồ Phượng Trân khá yên tĩnh.
Yên tĩnh không có nghĩa là việc tốt, Điền Hương Quả đoán bọn họ đang giấu diếm gì đó, nhưng điều đó cũng không ảnh hưởng đến tâm trạng tốt chuẩn bị đón năm mới của cô.
Thẩm Ngọc Kinh mang về hai cân bột mì, hai cân thịt heo, nửa cân đường và một ít vải mới.
Điền Hương Quả để lại thịt heo và bột mì làm sủi cảo mừng năm mới, chia nửa cân đường ra làm hai, sau đó mặc quần áo mới cho bọn nhỏ, dẫn hai đứa về nhà mẹ đẻ chơi.
Lúc chải tóc cho Đường Đường, Điền Hương Quả dạy bọn nhỏ:"Lát nữa mẹ dẫn các con đến nhà bà