----Thái Tiểu Liên đau lòng đi vào phòng bếp, nhìn thấy thịt khô đặt trên bếp, xào bóng loáng, thơm đến nỗi đầu óc bà ong ong.
Bà bước một bước dài bê đĩa thịt khô lên: "Em bê đồ ăn.
"Bà bê ra trước ăn vụng mấy miếng, không ai đếm thịt, không ai biết bà ăn vụng được.
Mã Học Cầm thấy bà sắp đi ra cửa, nắm lấy vai bà, nhân lúc bà không kịp phản ứng cướp thịt khô đi:"Em bê cơm đi, chị bê thịt khô.
"Ai biết được trên đường bà ấy có ăn vụng hay không.
Nói xong không cho bà có cơ hội phản bác, bê đĩa thịt rời đi.
Thái Tiểu Liên không ăn được thịt khô cảm thấy cả người không có sức: "Em đi vệ sinh, chị bê đi.
"Bà đi vệ sinh một lúc, sau khi hai chị em dâu ngốc kia làm gần hết, bà đi ăn cơm luôn.
Trên thế giới này còn có người phụ nữ nào thông minh và lười biếng hơn bà sao?Không!Thái Tiểu Liên đầy đắc ý bước đi.
Điền Hương Quả chướng mắt Thái Tiểu Liên, hết ăn lại nằm còn nhỏ mọn.
Cô rửa sạch nồi và bát, rồi lau tay đi ra ngoài.
Không ngờ vừa ra cửa lại gặp bác hai, hai người súy nữa va vào nhau.
Điền Kiến Thiết ra dấu im lặng với cô, bảo cô đừng lên tiếng.
Điền Hương Quả nhướng mày, bác đang muốn làm gì vậy?Sau đó, Điền Hương Quả thấy bác hai chất phác rón rén đi tới nhà vệ sinh, lấy một cái khóa ra từ trong túi, khóa cửa gỗ nhà vệ sinh từ bên ngoài lại.
Điền Kiến Thiết không muốn như vậy, nhưng Thái Tiểu Liên làm ông quá thất vọng.
Bà vỗ ngực đảm bảo đi giúp lại lười biếng trốn trong nhà vệ sinh.
Nếu bà đau bụng, cứ để bà ngồi