Hiểu Linh vui vẻ nghiêm túc ngồi lại chờ đến khi Chu Thanh An dặn dò xong lớp học sinh để họ tan đi.
Nhưng có một người quyết định lưu lại để xem chuyện vui.
Nguyễn Gia vô cùng tò mò nữ nhân Phạm Hiểu Linh này.
Từ lần trước tiếp xúc ở họp làng, nàng thường xuyên tìm mọi cách đến Phạm gia để tìm hiểu con người này.
Nhưng Phạm Hiểu Linh với những thủ đoạn mềm dẻo của nàng ta thường xuyên khiến cô chưa ngồi ấm chỗ đã phải trở về.
Nữ nhân này thật sự sâu không lường được.
Nàng ta chắc chắn là một kẻ học rộng hiểu nhiều… dù chút thời gian ngắn ngủi quan sát, Nguyễn Gia có thể thấy được thần thái, những hành động rất nhỏ nhưng chắc chắn phải trải qua thời gian giáo dưỡng kỹ càng mới có thể hình thành.
Nói thì có chút nói quá, tác phong của Phạm Hiểu Linh nhiều quý nữ cũng không có được, tự nhiên như nước chảy mây bay nhưng lại mang đến cho người ta cảm giác quý phái, nho nhã của người có học.
Càng bị xua đuổi, Nguyễn Gia càng hứng thú với Phạm Hiểu Linh.
Cơ hội được bên cạnh sư phụ lại tìm hiểu thêm được về con người này làm sao nàng có thể bỏ qua chứ.
Khi chỉ còn ba người, Nguyễn Gia cũng không thèm thu liễm ánh mắt như sói đói nhìn mồi của mình mà chằm chằm quan sát Phạm Hiểu Linh nữa.
Gia thế họ Nguyễn khá tốt ở vùng này nên nàng cũng có nhiều điều kiện đi đây đi đó… Nguyễn Gia còn nghe nói Hiểu Linh nhận được thư cho phép theo học ở thư viện Lam Kinh… Tốt a..
sau đợt thi Hương này, nàng cũng nên kiếm một xuất ở thư viện ấy.
Với thực lực của bản thân, Nguyễn Gia tự tin mình có thể dễ dàng nhập học.
Khi đó, ở nơi xa xứ lạ, Phạm Hiểu Linh chẳng phải càng có xu hướng ỷ lại vào người đồng hương là nàng sao? Cơ hội tìm hiểu con người này càng thêm nhiều một chút.
Hiểu Linh liếc mắt nhìn Nguyễn Gia một cái rồi thành thật đứng gần Chu Thanh An.
Nữ nhân kia thật phiền như con đỉa vậy, bám riết lấy cô không tha.
Nếu không phải bản thân mình có quá nhiều bí mật thì Hiểu Linh sợ rằng sẽ nghĩ Nguyễn Gia đang theo đuổi mình mất.
Kinh nghiệm đột nhiên bị con gái tỏ tình cô cũng từng trải qua rồi chỉ vì bản thân đôi khi quá mức ga lăng lại tâm lý hơn nhiều nam nhân nên khiến cô bé đó rung động.
Nhưng Hiểu Linh thật sự không có xu hướng tính dục đồng tính.
Những hàng động ấy gần như vô thức thực hiện vì yêu quý người kia như người thân nên quan tâm nhiều hơn một chút.
Cũng vì thế mà từ đó, Hiểu Linh cũng không dám quá thân mật với nữ giới nữa.
Thật sự sợ họ hiểu lầm rồi một mối quan hệ tốt đẹp cứ thế tan vỡ.
Chu Thanh An dẫn Hiểu Linh vòng qua những giá sách rồi nói:
- Ba giá sách này là sách liên quan đến học vấn: Tứ thư, Ngũ Kinh, Bách gia kinh, Đạo lão, Đạo Phật, các bài luận xuất sắc của một số nhà Nho đương thời.
Phía đằng kia là sách lịch sử, địa lý, tản văn, du ký, thơ từ, ca phú của nước ta và một số của nước ngoài như Bắc quốc, Tây An, Lang San..
ta sưu tầm được.
Ngươi muốn đọc thứ gì?
Hiểu Linh lúc này mới được nhìn kỹ những cuốn sách được sắp đặt vô cùng cẩn thận trên giá, chia thành từng lĩnh vực cho thấy chủ nhân của nó vô cùng quý trọng chúng.
Mà cũng phải thôi, cái thời đại này, sách chính là tri thức.
Cho dù là người không biết chữ khi nhìn thấy những tờ giấy, cuốn sách đều vô cùng trân quý mà muốn biết nó