Keiran cảm thấy có thờ có thiêng, có kiêng có lành nên đã không lật đầu lâu lên để nhìn thứ bên trong.
Không khí lạnh lạnh mát mẻ.
Bọn họ tìm được một bãi đá ẩn khuất để ngồi xuống.
Tư Niên nhìn mấy cây sen đá dưới chân liền đưa tay v.uốt ve mấy cái lá no căng nước.
Anzasil:
" Em thích chúng sao? Khi nào có thời gian mình ra tiệm cây cảnh mua về vài cây"
Tư Niên lắc đầu:
" Em cảm thấy những cây sen đá này rất lạ, chỉ là em không biết nó lạ chỗ nào"
Anzasil cau mày cầm tay cậu lên:
" Đừng đụng vào đồ vật lung tung"
Tư Niên nhìn hắn sau đó bất giác mỉm cười:
" Em đã hiểu"
Bọn họ ngồi chờ sao băng, theo lời Keiran, đêm nay sẽ có mưa sao băng.
Hồ đá mỗi lần có mưa sao băng đều sẽ rất đẹp.
Đây là tin đồn, năm người bọn họ chưa ai kiểm chứng được.
Mưa sao băng còn chưa chờ được thì đã có khoảng bốn người tiến đến.
Bọn họ án binh bất động mà ngồi yên một chỗ.
Người đang lớn tiếng nhất là hiệu trưởng của học viện.
Anzasil nhận ra thêm một người trong số đó là thầy của hắn Keyden tướng quân.
Edric cũng nhận ra thêm một người trong số đó là cha nuôi của hắn Geran tướng quân.
Người còn lại là một nghị trưởng.
Đây là giờ giới nghiêm mà cả bốn người đều chạy đến đây, có lẽ không bình thường.
Biết nhiều bí mật qua sẽ bị thủ tiêu, nên năm người bọn họ đều tự giác im lặng mà xem mình như mấy hòn thiên thạch bên hồ.
Hiệu trưởng vẫn còn đang lớn tiếng bên kia:
"Tôi đã từng trăm năm tắm máu trên chiến trường, tôi làm sao không hiểu chiến sĩ cần có kỹ năng gì, chỉ huy cần có kỹ năng gì.
Nhưng các người không thấy các người quá ít kỷ với bọn nhỏ, cũng quá mạo hiểm với đội "tiên phong liên bang" sao? Bọn họ là người chứ không phải cỗ máy giết Xifia, bọn họ chiến đấu vì nhân loại, nhưng cũng chiến đấu vì bản thân mình.
Ai mà chẳng muốn sống? Các người quá ít kỷ."
Nghị trưởng:
" Người chúng ta chọn lựa, qua đào tạo, qua huấn luyện, bao đời nay có ai không nguyện ý hy sinh vì nhân loại.
Từ đội "tiên phong liên bang" đầu tiên được lập ra, đến thời của ba người và hiện tại, tất cả đã đổ bao nhiêu xương máu để đổi được ngày hôm nay, bây giờ là thời cơ đẹp nhất, chỉ còn một chút một chút nữa thôi nhân loại sẽ đánh bại được bọn quái vật kia"
Hiệu trưởng:
" Một chút của cậu lấy cái gì đo đạt ra, trực giác sao? Được rồi, cho là bọn họ nguyện ý vì nhân loại, cho là tất cả đều cam tâm tình nguyện đem mạng đặt cược vào cái kế hoạch đó, nhưng nếu nó thất bại hoàn toàn, các cậu lấy thứ gì trấn thủ bọn Xifia ở đường biên vũ trụ, để thế lực khác chen chân vào sao?"
Tướng quân Keyden nãy giờ vẫn im lặng, đến lúc này mới nói:
" Huấn luyện tăng cường vẫn nên thực hiện, không phải các chiến sĩ được đào tạo không giỏi mà là chưa đủ.
Chúng ta đã lớn tuổi rồi, đã làm đến đây cũng chẳng thẹn với những người đi trước, cứ thực hiện một nửa kế hoạch mà tăng cường huấn luyện, một nửa còn lại thì để người trẻ tính toán, bọn nó sẽ có ngày cũng phải trưởng thành, bọn nó sẽ biết vị trí, biết thế trận mà tính toán"
Hiệu trưởng:
" Huấn luyện từ trước đến nay đã không nhẹ, theo kế hoạch có bao nhiêu đứa nhóc sẽ chịu nổi.
Hằng năm trong huấn luyện đều có không ít người mất mạng.
Tôi biết các cậu rất cần người, "đội tiên phong liên bang" cần người, đường biên vũ trụ rất cần người, nhưng xâm nhập vào trung tâm của Xifia là nhiệm vụ mà khó đến bao nhiêu, kế hoạch huấn luyện mà các cậu đề ra chỉ có một con đường sống và chết.
Dị năng giả vì nhân loại quá nhiều rồi, họ cũng có cuộc sống của mình, vì bản thân họ sinh ra là kẻ mạnh họ liền có trách nhiệm gồng gánh nhân loại sao?"
Tướng quân Geran:
" Một trăm người.
Chúng tôi cần một trăm người.
Một trăm người trong một nghìn hai người của khóa này.
Trong quân đội đã huấn luyện đủ nhân lực hết mức có thể.
Chúng tôi cần một trăm dị năng giả ở trạng thái cực thịnh của dị năng, một trăm người có đủ kỹ năng và ý chí.
Nếu ai cũng nghĩ tại sao mình lại phải có trách nhiệm với nhân loại thì ai sẽ là người đứng lên đây? Nếu cứ kéo dài như thế, thì sẽ có càng nhiều người phải hy sinh.
Chúng tôi không tự quyết định, chúng tôi chỉ đang thực hiện nghĩa vụ của mình, và đây là lựa chọn tốt nhất, phần còn lại là quyết định của thế hệ tiếp theo, tôi tin bọn chúng sẽ dẫn nhân loại đến ánh sáng"
Hiệu trưởng nghĩ một lúc rồi thở dài:
" Tôi sẽ chọn một số người đi huấn luyện tăng cường, nhưng kỹ năng mà các cậu cần ở một dị năng giả quá cao, nếu đem tất cả ngòi nổ ra chiến trường, thì kế hoạch chỉ được thành công, không thể thất bại.
Một nghìn chiến sĩ đưa ra đã là một nghìn chiến sĩ bậc nhất liên bang.
Mục tiêu không thể mơ hồ nằm trong dự đoán"
Tướng quân Keyden:
" Chuyện tương lai sẽ nằm trong tay thế hệ lãnh đạo tiếp theo, chúng ta cứ làm tốt những gì ở hiện tại.
Thế hệ đó có thể là người trong quân đội, cũng có thể là người đang trong học viện, kế hoạch tiếp theo nằm trong tay bọn chúng"
Tướng quân Keyden dừng lại một chút sao đó là dặn dò thêm:
" Anzasil và Chiến Lang là hai tên nhóc rất có tiềm năng, chú ý vào bọn nó một chút giúp tôi"
Tướng quân Geran:
"Edric là con trai của đội trưởng, rất giống anh ấy, là người tài hiếm