Anzasil tạo bão cát, không gian xung quanh bị cát bao phủ.
Tư Niên không thể nhìn vào trong chỉ có thể dùng mê dị năng thăm dò, tự đoán.
Anzasil tạo một đao gió bên tay, lao vào cận chiến cùng người kia.
Dị năng hệ thổ bên kia muốn giảm nhẹ bão cát hỗ trợ đồng đội nhưng tác dụng không nhiều.
Tư Niên bỗng nhiên cảm thấy bị đau đầu dữ dội, cậu cũng nhận ra đồng đội bên cạnh cũng bị ảnh hưởng, nên liền dùng mê dị năng hỗ trợ bọn họ.
Mê dị năng chỉ giúp mọi người tạm quên đi cơn đau đầu, nhưng tổn thương thì vẫn phải chịu đủ.
Dị năng giả kia có thể tạo ra sóng siêu âm.
Tư Niên tiếp tục xâm nhập vào ý thức một dị năng giả hệ ám, dễ dàng truyền được mạch di chuyển của hắn cho Chiến Lang.
Dị năng giả hệ ám bị Chiến Lang điều lôi cầu vài lần phát nổ trúng liền bị thương không nhẹ.
Sóng âm cũng đã bị hạn chế ảnh hưởng, Anzasil có lẽ đã tấn công được hắn.
Dị năng giả hệ thổ không quan tâm hệ ám nữa mà nhảy vào bão cát muốn hỗ trợ người bên trong.
Mục ném vài cầu lửa chặn đường, liền bị tường đất đỡ tất cả.
Bão cát nhanh chóng tan đi.
Dị năng giả bên trong được dị năng giả hệ thổ đỡ ra.
Anzasil cũng không muốn cố quá sức.
Hắn nhanh chóng tiến đến canh Tư Niên.
Anzasil vừa xoay qua nhìn đã thấy một dao gió chém đến Tư Niên.
Hắn không có nhiều hành động, dao gió chém đến ảo ảnh liền biến mất.
Dao gió đó lại bị Keiran chuyển thành lốc xoáy tấn công ngược lại người bên kia
Tổ đội bên đó có một dị năng bóng đêm cấp sáu.
Hắn tung một cầu bóng đêm, như một hố đen vũ trụ mà nuốt hết lốc xoáy của Keiran, thậm chí có năng lượng nó còn lớn hơn.
Nhưng bọn họ chỉ nhìn nhau một cái, tiếp nhau vài chiêu liền cờ ai người nấy giữa, không vào tranh đoạt.
Edric cầm lá cờ phòng bốn quơ quơ trước mặt Mục.
Mục thấy Edric lại gần thì thu lửa xung quanh, rồi lắc lắc đầu.
Edric thả lá cờ xuống đất.
Dị năng giả hệ ám ngay lập tức muốn nhặt lên, nhưng lại bị hệ tốc độ khác lại tranh.
Bọn họ không quan tâm những đội khác tranh nhau thế nào.
Tư Niên và Yeltai cầm cờ đứng ở trung tâm.
Xung quanh là một vòng tròn những người còn lại.
Tư Niên không còn phải sử dụng dị năng nữa.
Hiện tại không ai dám tấn công bọn họ.
Chỉ là vài dị năng bị lạc đạn cần phải đề phòng đôi chút.
Tư Niên nhìn Anzasil trước mắt một lúc, sau đó mới nhìn quan cảnh chiến trường.
Có không ít người đã đổ máu, nhưng ai cũng đang cố gắng.
Tư Niên thấy một dị năng không gian đang bị một bị năng giả hệ thủy tra tấn.
Hắn chỉ có thể vừa tránh né bằng song hệ phong của mình, vừa chịu đau đớn trên thân thể, nhất quyết không giao cờ ra.
Lúc Tư Niên biết hắn đã không còn chịu nổi, lúc hắn sắp tuyệt vọng đem cờ ra thì một dị năng giả hệ kim đã đến kịp ứng cứu.
Tư Niên bỗng cảm thấy mình vẫn còn may nắm, nếu cậu là dị năng giả kia, Anzasil chắc chắn sẽ đại khai sát giới một lần.
Dù sao trong các cuộc thi như thế này luôn không cấm bất kỳ hành động nào.
Ai cũng có thiết bị báo từ bỏ bên người, nhưng đôi lúc có bấm kịp không lại là một câu chuyện khác.
Tranh phòng không quá khó cũng đã nằm trong dự tính.
Bọn họ đều là một trong những người đứng đầu của khóa này, nhưng chỉ xuống tranh phòng ba và bốn, cũng đâu thể khó đến dường nào.
Chỉ tiếc không được chọn vị trí phòng.
Phòng của Anzasil cách Chiến Lang tận ba tòa.
Từ sân chiến đấu trở về mọi người đều vui vẻ, cuối cùng cũng đã thật kết thúc kết thúc, hiện tại chỉ còn học tập và huấn luyện.
Edric vẫn còn đang cảm thấy lạ:
"Tôi vẫn chưa điều ra được ai lại chấm điểm của hai cậu thấp đến thế"
Chiến Lang bình tĩnh trả lời:
" Không cần điều tra nữa đâu, dù sao chúng tôi cũng đã ở đây rồi, thứ hạng cũng không còn quan trọng"
Tất nhiên hắn và Anzasil biết vì sao điểm của bọn họ lại thấp như thế, họ không tuân thủ đúng quy tắc chiến đấu sinh tồn, thầy cho điểm như thế đã là nhẹ tay chưa từng có.
Phòng bốn người rất rộng.
Anzasil nói với Tư Niên rằng bởi thì phòng một người hay phòng mười người thì diện tích cũng như nhau, chỉ là càng ít người càng có nhiều khu khác, có những phòng nhiều người đến mức chỉ có thể đặt giường, nên mọi người mới đua đòi mà tranh phòng ít người.
Những năm sau đều sẽ phải thi tranh phòng như thế.
Phòng của bọn họ có khu phòng khách rộng, hai nhà vệ sinh, bốn giường lớn, bốn tủ cá nhân, một khu dùng để các dụng cụ sinh hoạt, thuốc than.
Phòng đã được dọn dẹp sạch sẽ, bọn họ chỉ cần dọn đồ vào.
Tư Niên tính toán một chút, cậu muốn dọn một chiếc giường của mình đi, tranh thủ phòng khách một chút, tranh thủ phòng dụng cụ một chút, có lẽ sẽ đủ chỗ cho một căn bếp nhỏ.
Nhưng trước tiên vẫn là phải hỏi ý kiến của mọi người.
Anzasil tất nhiên không phản đối.
Edric còn hy sinh thêm một chiếc giường cho phòng bếp rộng rãi hơn.
Ngoài dụng cụ nhà bếp, Anzasil còn muốn mua thêm vách ngăn và rèm để ngăn giữa giường của đôi bên.
Các dụng cụ sinh hoạt khác hầu như đã có đủ.
Sắp xếp xong thì mặt trời cũng đã xuống núi.
Bọn họ đều từ giác đi ngủ sớm, ngày mai là ngày đầu tiên tập trung.
Tư Niên cầm chiếc đồng hồ trên tay vuốt ve, lòng không biết đã đi du lịch đến phương trời nào.
Anzasil vừa rời khỏi phòng tắm, đang mở quang não giải quyết vài công việc mà Lạc Anh gửi đến.
Tiệm bánh kinh doanh rất tốt, có sự đảm bảo từ Edric, Mục và Keiran nên rất ít người đến kiếm chuyện, mọi thứ cũng dần đi vào khuôn khổ.
Tư Niên đang mơ màng suy nghĩ nhiều chuyện thì bỗng nhiên nghe tiếng gọi từ Keiran.
Tư Niên nhìn Anzasil đang bận bịu với công việc bèn nhẹ nhàng bước ra chỗ Keiran.
Keiran kéo Tư Niên vào