Tư Niên thở dài:
" Bọn họ không cùng thế giới với chúng ta.
Bọn họ sẽ không bao giờ hiểu được niềm vui của em"
Anzasil cười, xoa đầu cậu:
" Anh sẽ cố kiếm nguyên tinh"
Tư Niên:
"Nguyên tinh tất nhiên phải tìm, nhưng không cần nhiều như họ đâu.
Chúng ta tích nguyên tinh dưỡng già trước, sau đó lại tìm nguyên tinh đi du lịch.
Chúng ta sẽ đi thăm thú khắp nơi, đến khi chán, chúng ta sẽ chọn một nơi thật đẹp để ở lại...."
Anzasil nằm nghe hải cẩu nhỏ kể về tương lai như mơ, hắn rất vui vẻ, cũng không biết bản thân thiếp đi từ lúc nào.
Tư Niên nhìn Anzasil đã ngủ bên cạnh, khẽ hôn nhẹ lên môi hắn, cậu biết hôm nay Anzasil đã khá mệt, cũng không nên làm phiền hắn nữa.
Lại thêm một khoảng thời gian dài trôi qua, bảy thành viên ở chung cũng rất hòa hợp.
Khi thức dậy, bọn họ sẽ chia thành hai nhóm để đi tìm con mồi.
Sau khi tìm được sẽ trở về thác nước, cùng nhau nướng thịt.
Anzasil vẫn thường tranh thủ lúc mặt trời lên, sẽ đem Tư Niên ra suối tắm rửa, chải lông.
Tư Niên hiện tại đã là một con hải cẩu vô cùng tròn trĩnh, lông trắng xóa bồng bềnh, đầu và đuôi đều nhỏ so với cơ thể, nhưng cậu vẫn di chuyển nhanh nhẹn, kỹ năng bơi cũng được nâng cao.
Tư Niên cảm thấy, nếu trong suối có cá, có lẽ cậu cũng săn được không ít.
Tư Niên thường xuyên cùng Anzasil rèn luyện mê dị năng.
Anzasil không ngại chia sẻ những ký ức thời thơ ấu của mình cho hải cẩu nhỏ, so với việc phát triển dị năng, Tư Niên lại thích hòa vào những ký ức của Anzasil hơn.
Anzasil nói rằng khi thoát ra mê dị năng, ký ức của hắn trong những ngày tháng đó vẫn còn bóng dáng của Tư Niên.
Tư Niên muốn nỗ lực ghi lại mình trong ký ức của Anzasil, như thể bù lại khoảng thời gian cả hai bỏ lỡ.
Anzasil luôn thúc đẩy Tư Niên thăng cấp, hiện tại mê dị năng của Tư Niên đã đến cấp năm, quang dị năng đã đến cấp hai.
Mỗi lần tiến cấp, Anzasil đều đưa Tư Niên đến trung tâm mạch tinh thạch, Tư Niên sử dụng nguồn năng lượng dồi dào kia, nên sau khi tiến cấp đều ổn định dị năng rất nhanh.
Anzasil dị năng thổ đã cấp sáu, dị năng phong vẫn cấp bốn, hắn không chỉ đốc thúc Tư Niên mà bản thân cũng cố gắng tận dụng nguồn năng lượng khó cầu này.
Tư Niên sau khi phơi nắng trên đá, nhìn qua Anzasil đang chải lông cho cậu mà đầu óc đã đi du lịch phương nào, Tư Niên biến thành người, kéo tay Anzasil hỏi:
" Anh đang nghĩ gì thế? Chỗ lông đó anh đã chải rất nhiều lần rồi, bọn lông bên cạnh ghen tị hết cả lên"
Anzasil nghe cậu nói thì cười to, ôm cậu lên, nhanh nhẹn đặt xuống một nụ hôn trên trán nhỏ, dỗ dành:
" Anh xin lỗi, em ngoan nào, biến trở về đi, anh chải lại cho"
Tư Niên vừa hỏi lại, vừa biến thành hải cẩu
Anzasil lúc này mới cầm lược nhỏ tập trung chải lông cho Tư Niên, cũng trả lời cậu:
" Anh nghĩ mê dị năng của em kỳ lạ quá, nó tiến cấp cực kỳ nhanh, anh sợ nó gây hại đến em."
Tư Niên cũng nằm suy nghĩ, đến khi nghĩ ra rồi mới biến thành người:
" Em thấy dị năng của anh tiến cấp rất nhanh.
Dị năng thổ của anh đã cấp sáu, nhanh hơn nhiều so với những người được bồi dưỡng"
Anzasil:
" Có một cách tiến cấp dị năng rất nhanh, anh bị động dùng nó, anh cũng sợ cơ thể chịu không nổi nên luôn kiềm hãm lại, anh cố đi rèn luyện là rèn tinh thần, rèn kỹ năng, rèn sức chịu đựng để tiến cấp kỹ năng cho nhanh đấy.
Do kiềm hãm năng lượng quá lâu, thế nên lần trước mới tiến cấp không kiểm soát được, chút nữa hại bản thân mất mạng."
Tư Niên tò mò:
" Còn có cách tiến cấp nhanh nữa sao? là cách gì thế anh?"
Anzasil xoa đầu Tư Niên:
" Là chiến đấu, khi sử dụng cùng kiệt năng lượng, cơ thể sẽ tự điều chỉnh, kết hợp một vài yếu tố, tiêu biểu là yếu tố tâm lý, thì có thể tiến cấp.
Khi không chiến đấu, dù có bao nhiêu năng lượng cơ thể cũng sẽ dừng lại ở đỉnh cấp.
Như thế anh mới nói, các dị năng giả đều đem theo tinh thạch thật lớn để phòng thân đấy, và có linh thạch thì như bùa hộ mạng.
Em nhất định không được làm theo, không ai ngu ngốc chọn chiến đấu để tiến cấp đâu, anh làm nó là vì nguyên tinh thôi."
Không ai hiểu hai chữ "chiến đấu" trong lời nói của Anzasil hơn Tư Niên.
Có những ký ức quá u ám, Anzasil niêm phong rất kỹ, Tư Niên cố lén xem nhưng không thành, dù thế cậu vẫn xem được những lúc Anzasil chiến đấu, Tư Niên từng thấy rất rõ ràng, rất nhiều lần đều là từ địa ngục bò về cõi sống, nhiều lần chỉ cần một bước sai sót liền nằm trong bụng quái vật, nhiều lần Anzasil chứng kiến các đồng đội mình chết dần chết mòn.
Mỗi một lần Anzasil thực hiện nhiệm vụ đều là dùng mạng để đánh cược.
Cho đến khi, Anzasil kiếm đủ nguyên tinh hắn cần, cuộc sống mới trở nên nhẹ nhàng.
Anzasil cảm thấy rất may mắn khi mình gặp Tư Niên trong giai đoạn này.
Tư Niên đã hiểu vì sao có cách thăng cấp dị năng nhanh nhưng lại phải bất đắc dĩ mới dùng.
Vì theo ký ức của Anzasil, các đồng đội tầm cỡ hắn đều đã không còn tồn tại, chỉ còn lại vài người chiến sĩ cao cấp đã lớn tuổi, nhưng đối với chiến sĩ cao cấp các nhiệm vụ đó không còn đủ để tiến cấp, họ làm nó hoàn toàn vì nguyên tinh.
Người biết việc chiến đầu có thể thăng cấp, không phải một mình Anzasil.
Edric cũng biết việc này, nên hắn luôn chiến đấu cùng Keiran và Mục, và bây giờ thêm cả anh em của Yeltai và Yelki.
Bốn đánh một, tất nhiên Edric không thắng