Xuyên Đến Trước Khi Đại Lão Hắc Hóa

Thiếu


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chuyển ngữ: Gà - LQĐ

Ngày hôm sau, bài kiểm tra toán có kết quả.

Thầy toán cầm xấp bài thi vào lớp, bước chân nhẹ nhàng, vẻ mặt vui mừng khó nén.

Thời Mộ nhanh chóng nắm tay thành đấm, còn căng thẳng hơn so với công bố điểm thi tốt nghiệp trung học.

“Bài kiểm tra trắc nghiệm toán lần này tất cả mọi người đều làm rất tốt, đặc biệt cũng có rất nhiều bạn tiến bộ, bây giờ thầy sẽ công bố kết quả của lần kiểm tra này, đọc đến tên ai thì đi lên lấy bài.”

Thầy toán cúi đầu bắt đầu đọc: “Tô Dĩnh, 83 điểm.”

“Vương Xuyến, 55 điểm.”

“Điền Văn Văn, 69 điểm.”

“...”

“Triệu Bảo Bảo, 0 điểm.”

Đang lúi húi dưới bàn lén ăn gì đó, Triệu Bảo Bảo ngẩng đầu lên, lẹ làng phủi mặt, giơ tay lên: “Thầy, tại sao em lại 0 điểm?”

Giọng điệu thầy toán không kiên nhẫn: “Tại sao em 0 điểm thì trong lòng em không tự hiểu à?”

Triệu Bảo Bảo đương nhiên hiểu nhưng vẫn không phục, cậu khinh thường bĩu môi, bước lên cầm bài về.

“Tiếp theo.” Bài thi còn lại hai tờ, thầy toán nhìn Phó Vân Thâm: “Phó Vân Thâm, 146 điểm, rất đáng tiếc sai một lỗi nhỏ.”

Phó Vân Thâm đứng dậy, lúc đi ngang qua Thời Mộ thì vô tình hay cố ý nhếch môi, ánh mắt rất đắc ý.

Thời Mộ khẽ cắn răng, khinh thường giơ ngón tay giữa lên với cậu.

“Cuối cùng —— “

Truyện được dịch và edit bởi Diễn đàn LÊ QUÝ ĐÔN. Đăng tải duy nhất trên. Những trang khác chỉ là bản copy. Xin hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản dịch hoàn chỉnh nhất cũng như để ủng hộ các bạn dịch có động lực ra tiếp nhiều bộ nữa. (LQĐÔN)

Rốt cuộc đến phiên công bố điểm của Thời Mộ.

Học sinh phía dưới đã bàn luận xôn xao.

“Thời Mộ không cao hơn Phó Vân Thâm đâu.”

“Phó Vân Thâm học giỏi toán nhất lớp chúng ta, chắc chắn bài không cao hơn được.”

“Vậy thì chưa chắc.”

“Đúng đấy, Phó Vân Thâm đâu phải thần tiên, lỡ như Mộ ca của chúng ta làm bài được max điểm thì sao.”

Thầy toán giương mắt nhìn về phía Thời Mộ, mỉm cười thật tươi: “Thời Mộ, 150 điểm.”

Max điểm.

Cả lớp xôn xao.

Vốn căng thẳng cả ngày, Thời Mộ nghe được điểm thì cuối cùng thở phào nhẹ nhõm.

“Cảm ơn thầy.” Cô đi lên cầm bài về, trở lại chỗ ngồi trong ánh mắt quỳ bái của cả lớp. Con số màu đỏ chói bắt mắt trên bài thi, Thời Mộ thầm đắc ý, giơ bài lên thật cao, cố ý cho Phó Vân Thâm bàn sau nhìn, trong tiếng huyên náo thật nhỏ, Thời Mộ nghe cậu ấy phát ra tiếng hừ lạnh đầy khinh thường.

A15 đa phần là học dốt, đừng nói
A15, bài kiểm tra đạt được điểm tối đa của các lớp khác cũng chỉ đếm được trên đầu ngón tay. Trường trung học liên kết Anh Nam vốn không phải là trường cao đẳng trọng điểm, hướng bồi dưỡng phần lớn là theo sở thích và phát triển nghệ thuật, mặc dù chỉ là một bài kiểm tra toán nho nhỏ nhưng cái tên Thời Mộ dần dần lan truyền ra ngoài.

Cô khá ưa nhìn, đã từng ăn quỷ cộng thêm rèn luyện các loại, chiều cao đã từ 163 đến 168, sống lưng thẳng tắp, hai chân càng thêm thon dài.

Đồng phục của nam sinh trường trung học liên kết Anh Nam được thiết kế khá khéo léo, áo tây màu lam đậm khoác ngoài sơ mi trắng, mùa hè con trai ngại nóng nên rất ít khi mặc áo khoác, Thời Mộ không giống vậy, cô thắt cà vạt chỉnh tề, nút áo sơ mi cài hết, quần được ủi thẳng sạch sẽ, tóc đen mắt đen, da trắng môi đỏ mọng, quả nhiên có khí chất thư sinh, vẻ mặt rạng ngời.

Bất kể ở đâu, các cô gái trẻ luôn thích nam sinh tuấn tú, nếu thành tích của nam sinh này tốt, thiện cảm sẽ từ từ lớn lên.

Chưa đầy một ngày, ở bên ngoài con gái đến đưa thư tình đã tăng tới tận năm người.

Nữ sinh A15 ghen tức, dứt khoát mở toàn bộ máy điều hòa, cửa sổ đóng kín kẽ, không cho các cô ấy đi vào, các bạn trai thấy thế thì mặc kệ, dù sao A15 chỉ có một Thời Mộ bảo bối như vậy, nếu bị các lớp khác đào đi thì còn gì nữa chứ?

Đều là nữ sinh, Thời Mộ biết những bạn nhỏ ở tuổi này khá nhạy cảm, hơn nữa tới Anh Nam học đều là những cô công chúa nhỏ chưa từng trải qua sóng to gió lớn, đối với những lá thư tình kia, cô không bàng quang, đều luôn đáp lại và dùng giấy trắng vẽ tranh.

Thời Mộ viết gọn gàng, nét bút nhẹ nhàng xinh đẹp, dẫn đến học sinh hai bên đồng loạt vây sang đây xem cô viết chữ.

Cô có thể viết chữ đẹp vậy hoàn toàn là nhờ sự đào tạo của ba mình, Thời Mộ có ba là giáo viên,


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện