[Xin chào ký chủ! Ký chủ có yêu cầu giúp đỡ với hệ thống ạ?]
"Tôi muốn nhân vật Thảo sống lại." Thanh Lam đứng bật dậy, quẹt ngang mắt lau đi giọt lệ.
[Rất tiếc, ký chủ không có quyền xen vào sinh tử của nhân vật khác, cốt truyện đã được hình thành và nó sẽ cố định như thế.]
"Chẳng phải hệ thống tạo ra những nhân vật này sao? Đã như thế cải tử hoàn sinh một nhân vật đâu phải là chuyện khó khăn với các người?" Lam không tin hệ thống không làm được chuyện này, vốn dĩ đây là thế giới do hệ thống tạo ra, sinh tử của người thật như Thanh Lam hệ thống còn quyết định được.
Lập trình một nhân vật ảo tại sao lại không?
[Hệ thống cảm thấy hồi sinh nhân vật này là không cần thiết.]
"Vậy đối với các người cái gì mới là cần thiết? Các người tạo ra bọn họ, cho bọn họ một số phận quá bi thảm.
Họ chết trong tiếc nuối có rất nhiều ước nguyện chưa hoàn thành.
Các người có thể cho họ cái kết khác.
Đâu nhất thiết là sinh ly tử biệt." Thanh Lam không kiềm được cảm xúc cô gào lên.
Cái gì mà không cần thiết? Bất cứ ai cũng vậy, mạng sống là thứ quan trọng nhất.
Cô không chấp nhận được câu nói quá mức vô tình này.
[Xin lỗi ký chủ, mong ký chủ bình tĩnh lại.
Hệ thống này chỉ là hệ thống hướng dẫn, không có quyền can thiệp sinh tử nhân vật.
Yêu cầu này vượt quá quyền hạn của chúng tôi.
Ký chủ hãy bình tâm suy nghĩ lại.]
Không kịp để Lam tiếp tục nói, hệ thống biến mất ngay phút chốc, thời gian bắt đầu trôi.
Lam ngồi thẫn thờ nhìn y tá phủ vải trắng lên thi thể chị Thảo.
Cảm giác bất lực dâng tràn trong cô.
Thanh Lam không kiềm chế được cảm xúc, nước mắt cứ thế rơi đầy trên mặt.
Bách Tùng lẳng lặng nhìn Lam.
Bất giác trong lòng anh cũng cảm nhận được có chút gì đó len lỏi vô cùng khó chịu, dường như là...!xót xa.
Trong phút chốc, Thanh Lam cảm nhận được nơi cần cổ có thứ gì đó lành lạnh.
Cô cúi đầu nhìn, sợi dây chuyền ánh bạc và hai viên đá dạng bầu dục ánh tím đang đong đưa phát sáng.
Thanh Lam sức tỉnh.
Phải rồi! Cô còn hai quyền năng khi cán cộc mốc chưa sử dụng.
Biết đâu hai quyền năng này có thể cải tử hoàn sinh?
Thanh Lam không cần nghĩ nhiều, cố gắng vớt vát hy vọng cuối cùng.
Trong đầu Lam vang lên câu dặn dò của hệ thống khi phát thưởng "Khi sử dụng quyền năng nắm chặt mặt đá, gọi hệ thống ba lần và đọc lên yêu cầu mình muốn".
Cô vội vàng gỡ sợ dây bạc trên cổ xuống, nắm thật chặt hai mặt đá trong tay rồi hét to: "Hệ thống, hệ thống, hệ thống! Tôi muốn cải tử hoàn sinh cho nhật vật Nguyễn Ngọc Thảo!"
Ánh sáng tím trong tay Thanh Lam phát sáng rực rỡ, xuyên qua kẽ tay rồi bùng lên lóa mắt.
Thời gian đã ngưng đọng từ bao giờ, không gian bừng sáng lên, nhuốm đậm màu tím huyền bí.
Gió thổi rất mạnh khiến mái tóc Lam tung bay.
Lam vươn tay chắn gió lớn, tay còn lại vẫn siết chặt hai viên đá tím.
[Hệ thống giao dịch quyền năng xin chào ký chủ!]
Giọng hệ thống lần này không còn là giọng máy móc từ trước đến giờ Thanh Lam được nghe, đây là chính xác là tông giọng nữ đầy quyền lực.
Hệ thống giao dịch quyền năng này chẳng lẽ là một bộ phận khác của thế giới này nữa? Dường như là cao cấp hơn hệ thống hướng dẫn vừa rồi.
Cách xuất hiện cũng rất hoành tráng.
[Hệ thống giao dịch quyền năng xin thông báo quyền năng của ký chủ không thể thực hiện yêu cầu này.]
"Tại sao? Rõ ràng là chức năng của nó là làm theo bất kì yêu cầu mà?"
[Quyền năng cán cột mốc chỉ có hiệu lực trên người ký chủ và không thể áp dụng lên nhân vật khác.]
"Tôi có hai quyền năng, nếu dùng hai cái đổi lấy một sự hồi sinh cho nhân vật Thảo thì sao?" Lam giương hai viên đá ánh tím trong tay lên.
[Hai quyền năng vẫn không đủ, đây là yêu cầu vượt quá tầm.
Thế giới này cũng giống như thế giới thật, nếu việc hồi sinh người chết sống lại là trái ý trời trật luân hồi thì ở thế giới này thực thi cải tử cũng được xem như trái lý, phạm luật ở đây.]
Thanh Lam thất vọng, buông thõng tay xuống.
"Không còn cách nào sao?"
[Không phải là không có cách thưa ký chủ, hệ thống giao dịch quyền năng đã xem xét giá trị của hai viên đá ký chủ được nhận.
Nếu ký chủ đánh đổi hai quyền năng kèm nhận một đề nghị hoán đổi của hệ thống.
Ký chủ sẽ được nhận quyền cải tử hoàn sinh một nhân vật.
Lưu ý vì bản chất hành vi này là phạm luật, khi ký chủ chấp nhận giao dịch, ký chủ phải chịu kích điện bảy lần xem như nhận trừng phạt.]
"Đề nghị hoán đổi là gì?" Thanh Lam không khỏi thắc mắc.
[Thưa ký chú, hiện tại đề nghị hoán đổi đang được ẩn, ký chủ sẽ không được phép biết trong đề nghị đó có gì.]
Cái gì mà bí mật ghê thế? Rốt cuộc đề nghị hoán đổi mà hệ thống đề ra có giá trị thế nào? Ảnh hưởng ra sao, bên trong đó là những thỏa thuận gì? Tất cả Lam không được biết.
[Ký chủ có 5 giây để quyết định, hệ thống bắt đầu đếm ngược.]
"Cái gì 5 giây, chỉ có 5 giây làm sao tôi quyết định nhanh như thế được? Phải cho tôi thời gian quyết định chứ!" Cho người ta có 5 giây khác nào ép người đâu?
[5...!4...!3...]
"Khoan đã! Khoan đã!]
[2...]
"Tôi đồng ý!" Thanh Lam hét lên, cô biết rõ cái hệ thống chết tiệt này đang ép người, nhưng tới mức này rồi.
Sâu trong lòng Lam vẫn muốn Ngọc Thảo được sống.
Thảo là một cô gái vô cùng đáng thương, bé An là một đứa trẻ ngoan.
Hai người họ không đáng nhận kết cục bi thương như thế.
Dù sao Lam cũng