Đột nhiên giọng điệu của Thi Thanh Nghiên trong thoáng chốc trở nên rất mãnh liệt, mà sau khi nhận được mệnh lệnh của Thi Thanh Nghiên, mấy hắc y nhân kia cũng đã nhanh chóng biến mất không thấy bóng dáng.
Đợi đến lúc màn đêm buông xuống, một nam nhân trung niên mặc y phục gọn nhẹ đi vào trong trang viên, sau khi quan sát bốn phía xung quanh phát hiện không có người, lông mày nam nhân trung niên này không kìm được mà nhíu lại.
Sau đó ông ta cao giọng hét lên: “Người của Hội Vô Song các ngươi mời bổn thống lĩnh tới, tại sao lại không xuất hiện gặp mặt? Nếu không xuất hiện, bổn thống lĩnh cũng không có thời gian rảnh rỗi chơi đùa với các ngươi.
”
Hội Vô Song chính là một thế lực bang phái mà Thi Thanh Nghiên lén lút bí mật thành lập, trải qua nhiều năm dốc sức quản lý của Thi Thanh Nghiên, Hội Vô Song cũng coi như có vài phần tên tuổi trong nước Hạn Hải.
Mà vị nam nhân trung niên này là thống lĩnh đội thị vệ trong cung Lưu Phong, ông ta cũng là nhận được truyền tin của Hội Vô Song mới đến trong đêm khuya, nhưng bây giờ đến một người cũng không thấy, điều này khiến Lưu Phong cảm thấy rất bực mình, có một loại cảm giác bị người khác trêu đùa.
Chính vào lúc Lưu Phong chuẩn bị rời đi, đột nhiên có một giọng nói vang lên: “Lưu thống lĩnh đừng vội đi như vậy, không phải ta đây xuất hiện rồi sao?”
Nghe thấy giọng nói này, sắc mặt của Lưu Phong trong chốc lát có sự thay đổi lớn, đồng thời nhìn về hướng phát ra giọng nói, dưới ánh trăng, một nữ nhân mặc y phục lụa chầm chậm bước tới, mà nữ nhân này còn là người ông ta quen.
“Thanh Nghiên công chúa, sao người lại ở đây?”
Trên mặt Thi Thanh Nghiên đầy ý cười, nàng ta chầm chậm bước đến trước mặt Lưu Phong, mà trong đôi mắt của Lưu Phong đã tràn đầy sự kinh ngạc, có như thế nào thì ông ta cũng không ngờ tới sẽ gặp được Thi Thanh Nghiên ở đây.
Thấy biểu cảm kinh ngạc trên khuôn mặt của Lưu Phong, Thi Thanh Nghiên lại nhẹ giọng cười: “Lưu thống lĩnh không cần phải ngạc nhiên như vậy, việc đến nước này bổn công chúa cũng không giấu ông nữa, thật ra Hội Vô Song này là do một tay ta lập nên, mà bổn công chúa là người đứng đầu của Hội Vô Song này.
”
Thi Thanh Nghiên vừa thốt ra lời này, Lưu Phong càng kinh ngạc hơn: “Thanh Nghiên công chúa, nhưng Hội Vô Song đã được thành lập từ mười năm trước, hơn nữa trong mười năm này Hội Vô Song đã dùng tất cả các thủ đoạn để thôn tính không ít các môn phái lớn nhỏ, sao người có thể là người đứng đầu của Hội Vô Song chứ? Thanh Nghiên công chúa người đừng đùa nữa.
”
Rõ ràng Lưu Phong không tin lời Thi Thanh Nghiên, mười năm trước chẳng qua Thi Thanh Nghiên chỉ là một thiếu nữ hơn mười tuổi mà thôi, sao có thể lập ra Hội Vô Song được.
Huống hồ trước giờ trên giang hồ Hội Vô Song đều luôn mang tiếng ác, nghe nói người của Hội Vô Song ra tay rất tàn độc, vì để đạt được mục đích mà không từ thủ đoạn, nhưng bình thường Thi Thanh Nghiên ở trong hoàng cung xưa nay đều là hình tượng thục nữ, sao có thể là người đứng đầu của Hội Vô Song chứ.
Thấy Lưu Phong không tin tưởng lời nói của mình, Thi Thanh Nghiên không kìm được che miệng cười: “Lưu thống lĩnh, ông là cao thủ linh đế cấp chín, chẳng lẽ ông không biết tất cả mọi việc không thể chỉ nhìn vẻ bề ngoài hay sao? Nếu bổn công chúa không phải người đứng đầu của Hội Vô Song, làm sao trễ như vậy rồi ta còn có thể xuất hiện ở đây được?”
Thi Thanh Nghiên nói như vậy, Lưu Phong bỗng chốc phản ứng lại, theo lý mà nói lúc này Thi Thanh Nghiên nên ở trong cung mới đúng, nhưng bây giờ nàng ta lại xuất hiện ở đây, như vậy chẳng lẽ những gì Thi Thanh Nghiên vừa nói đều là sự thật?
Có điều Lưu Phong vẫn có chút bán tín bán nghi: “Thanh Nghiên công chúa, nếu như người là người đứng đầu của Hội Vô Song, vậy rốt cuộc người gọi ta đến đây là vì chuyện gì?”
Thi Thanh Nghiên nghe được lời này, trong phút chốc nụ cười trên mặt nàng ta biến mất, biểu cảm cũng trở nên nghiêm túc mấy phần: “Nếu đã mời Lưu thống lĩnh đến đương nhiên là có việc cần thương lượng, hoàng đế bệ hạ tuổi tác đã cao, các vị hoàng tử lại không thể trọng dụng, tương lai của nước Hạn Hải thật khiến người ta lo lắng, đương nhiên bổn công chúa không thể thờ ơ không quan tâm, vì vậy ta muốn Lưu thống lĩnh liên thủ với bổn công chúa, không biết ý của Lưu thống lĩnh như thế nào?”
Thi