“Ngài định dính lấy ta đấy à?” Tô Tử Mạch hỏi.
Dạ Ly Thần không trả lời, chỉ nhìn liếc qua nàng với ánh mắt đầy chán ghét, Tô Tử Mạch còn muốn nói thêm điều gì đó, nhưng đã không còn nhìn thấy bóng dáng Dạ Ly Thần.
“Nói đến là đến, nói đi là đi.
Biếи ŧɦái đúng là biếи ŧɦái.
Thật sự không thể đoán trước được!”
Tô Tử Mạch chỉ oán trách vài câu, sau đó cũng không nói thêm gì.
Cũng chẳng phải món nợ gì lớn lao mà nàng không dám chấp nhận! Cùng lắm là bị dây dưa thôi, ai sợ ai chứ!
Nghĩ vậy, nàng lập tức quay trở lại phòng tu luyện.
Việc này cũng thật kỳ lạ, sau khi ăn những nguyên liệu quý giá mà Dạ Ly Thần đưa đến, cơ thể của Tô Tử Mạch đã tốt lên rất nhiều.
Cơ thể Tô Tử Mạch trước đây đã yếu ớt, lại còn bị những người ở Tô gia tra tấn, hành hạ nên lại càng suy yếu, nhưng sau khi trải qua tịnh dưỡng, cơ thể của Tô Tử Mạch không chỉ trở lại bình thường mà thậm chí còn tốt hơn mức bình thường, hoàn toàn nhìn không ra là một người đang có thai.
Nhìn thấy cơ thể của mình đã trở lại bình thường, Tô Tử Mạch quyết định đến điện Thần Dược báo danh.
Lần trước nàng đã vượt qua thử thách của điện Thần Dược, bây giờ xem như đã là đệ tử chính thức ở đó, cũng đã đến lúc phải đến điện Thần Dược rồi.
“Tử Mạch, nàng đã đến rồi, sao không nói với ta một tiếng? Ta trực tiếp đến đón nàng!”
Tô Tử Mạch vừa đi đến điện Thần Dược, nhìn thấy nơi đây vô cùng hùng vĩ, uy nghiêm, nàng còn chưa kịp đi vào đã đúng lúc nhìn thấy Bạch Lạc từ trong bước ra.
Hôm nay hắn ta vẫn mặc một bộ y phục trắng, dung mạo vốn đã khôi ngô tuấn tú, lại còn kết hợp với dáng vẻ tươi cười nhẹ nhàng, lập tức khiến người ta cảm thấy như đang đứng trong gió xuân ấm áp.
Bạch Lạc cũng có vẻ rất hào hứng khi gặp được Tô Tử Mạch.
Lâu nay, dù không ở bên cạnh Tô Tử Mạch hàng ngày nhưng hắn ta cũng đã không ít lần chứng kiến những khó khăn vất vả mà nàng phải trải qua, có thể thấy hoàn cảnh sống của nàng khắc nghiệt như thế nào.
Nhưng mới mấy hôm không gặp, nàng đã không còn dáng vẻ mệt mỏi như trước, ngược lại sắc mặt rất hồng hào, mặt mày lanh lợi, có chút gian xảo và kiêu ngạo, so với nữ tử bình thường nàng còn khỏe mạnh hơn vài phần.
Trong lúc nhất thời, hắn ta có chút ngưỡng mộ và kính nể Tô Tử Mạch, sau đó lập tức chào hỏi Tô Tử Mạch rất nhiệt tình.
Nhìn thấy Bạch Lạc, Tô Tử Mạch cười nói: “Bạch công tử khách sáo rồi.
Lần này ta đặc biệt đến đây để báo danh, vẫn chưa muộn đúng không?”
“Ha ha! Nàng đã đến đây báo danh vậy phải sửa lại gọi ta một tiếng sư huynh rồi!”
Sư huynh?
Những người có thể làm sư phụ, sư huynh của nàng đều là những kỳ tài có một không hai, rồng phượng trong loài người, Bạch Lạc có khả năng đó không, nàng còn phải xem tình hình rồi mới biết được.
Thấy Tô Tử Mạch do dự, Bạch Lạc cũng không ép buộc, dường như hắn ta đã cưng chiều tiểu sư muội này vô điều kiện, hắn ta chủ động nở nụ cười giải quyết sự ngượng ngùng này.
“Ha ha ha… Không sao, nếu nàng nhất thời không sửa được, ta có thể từ từ chờ nàng!” Nói đến đây Bạch Lạc tự nhiên chuyển chủ đề: “Đúng rồi, nàng đến sớm không bằng đến đúng lúc.
Hôm nay vừa khéo lại là ngày tân đệ tử điện Thần Dược đến báo danh, nàng đến vào lúc này sau này cũng đỡ phải sắp xếp lại cho nàng."
Hóa ra thật tình cờ…
Lúc đầu nàng còn muốn chọn một ngày yên tĩnh ít người để đến.
Tô Tử Mạch tỏ vẻ không muốn, gần như đã quay đầu bỏ đi, nhưng Bạch Lạc đã nhiệt tình dẫn nàng vào trong.
“Nàng mau đi theo ta, lát nữa sẽ có cuộc so tài giữa các tân đệ tử, ta thấy nàng rất có lợi thế!”
Tô Tử Mạch nghe vậy không khỏi có chút dao động.
Không ngờ trong điện Thần Dược này lại còn có một cuộc so tài giữa các tân đệ tử, chắc là sẽ rất thú vị! Cũng tốt, nàng có thể xem thử trình độ của các tân đệ tử này.
Vì vậy, nàng đã đi theo sau lưng của Bạch Lạc.
Khi Bạch Lạc dẫn Tô Tử Mạch vào trong điện Thần Dược, một nữ nhân có dáng người cao gầy mặc y phục của điện