Sau khi trải qua chuyện này, Tô Thủy Kỳ mắc phải chứng tự bế, luôn trốn ở trong phòng, không còn mặt mũi ra ngoài gặp người khác.
Về phần hôn sự của Đại công tử Trương gia càng không phải trò đùa, tai tiếng của Tô Thủy Kỳ thậm chí đã truyền ra bên ngoài, tất cả mọi người trong thành đều bàn tán sôi nổi.
Mà đầu sỏ gây nên tất cả chuyện này là Tô Tử Mạch lại đang ung dung tự tại như không có chuyện gì xảy ra, nàng ở lại Tô gia vài ngày thì bắt đầu cảm thấy vô cùng nhàm chán.
Mà lúc này vừa đúng lúc Bạch Lạc tìm đến, vừa thấy Tô Tử Mạch, Bạch Lạc vội vàng: “Tử Mạch, mấy ngày nay nàng làm gì vậy? Sao lại không lên lớp?”
Trông thấy Bạch Lạc tìm mình, vẻ mặt Tô Tử Mạch khó hiểu nói: “Sau khi ta giành được hạng nhất trong kỳ kiểm tra tân đệ tử, không phải ngươi đã nói ta có thể tự do lựa chọn chương trình học sao? Hiện tại ta không đi học thì cũng rất hợp tình hợp lý mà.”
“Này! Tử Mạch, nàng hiểu sai ý của ta rồi.
Điện Thần Dược có rất nhiều chương trình học khác nhau dành cho các luyện dược sư ở các cấp bậc khác nhau.
Ý của ta là nàng không cần bắt đầu chương trình học từ cấp thấp nhất cùng các tân đệ tử khác chứ không có nghĩa là nàng không cần đi học!”
Tô Tử Mạch nghe nói như thế thì không khỏi cười khổ, nói: “Vậy lúc ấy đó ngươi không nói rõ ràng, chuyện này cũng không thể trách ta được!”
Bạch Lạc thở dài nói: “Là ta không tốt, không giải thích rõ cho nàng.
Vậy bây giờ nàng mau theo ta quay về điện Thần Dược học đi, ta biết nàng rất có thiên phú về mặt này, cũng có thể xem như là thiên tài, cần phải nỗ lực siêng năng, nàng không thể lãng phí thiên phú của mình được!”
Thấy Bạch Lạc giống như một lão già đang thao thao bất tuyệt, không ngừng giảng đạo cho mình, vẻ mặt Tô Tử Mạch sốt ruột nói: “Được rồi Bạch sư huynh, ngươi nói phải, những chuyện này ta đều hiểu, bây giờ chúng ta mau chóng xuất phát thôi!”
Lúc này Bạch Lạc mới ngậm miệng lại, đưa Tô Tử Mạch đi đến giữa điện Thần Dược
Hiện giờ, đúng lúc các đệ tử trong điện Thần Dược đều tập trung lại thành một lớp lớn, ngoài những lớp học nhỏ dành cho những luyện dược sư ở các cấp bậc khác nhau, cứ cách một thời gian thì lại có một lớp học lớn dành cho tất cả đệ tử của điện Thần Dược.
Khi Bạch Lạc đưa Tô Tử Mạch đi vào giữa đại sảnh, lập tức thu hút ánh mắt của tất cả mọi người.
Một vị lão nhân lớn tuổi đang đứng trên đài cao giảng bài mở miệng nói: “Bạch Lạc, đây là có phải là Tô Tử Mạch mà ngươi đã nói đến không?”
“Khởi bẩm Mạnh trưởng lão, vị này chính là Tô Tử Mạch, Tô sư muội!”
Tô Tử Mạch nghe vậy thì vội vàng hành lễ với Mạnh trưởng lão.
Trưởng lão cấp bậc thấp nhất trong điện Thần Dược cũng là luyện dược sư siêu cấp.
Tô Tử Mạch không dám bất kính dù chỉ một chút.
Mạnh trưởng lão thấy thế liền gật đầu, vẻ mặt hòa ái nói: “Tô Tử Mạch ngươi mau ngồi xuống đi, hiện tại ngươi chính là đối tượng bồi dưỡng trọng điểm trong điện Thần Dược chúng ta!”
Tô Tử Mạch rõ ràng đến muộn, Mạnh trưởng lão chẳng những không trách phạt mà ngay cả thái độ đối với nàng còn tốt như vậy, điều này làm cho không ít đệ tử và tân đệ tử ghen ghét.
Đặc biệt là vẻ mặt u ám của Lâm Thi Vũ, bởi vì Bạch Lạc coi trọng Tô Tử Mạch, điều này càng khiến cho Lâm Thi Vũ khó chịu .
Hiện tại Tô Tử Mạch vừa xuất hiện đã hấp dẫn sự chú ý của mọi người, đặc biệt ánh mắt tràn đầy tán thưởng của rất nhiều nam đệ tử khi nhìn Tô Tử Mạch.
Phải biết rằng trước đây đãi ngộ như vậy chỉ có một mình Lâm Thi Vũ độc hưởng, mà tất cả những điều này đều bị Tô Tử Mạch cướp đoạt hết.
Lâm Thi Vũ càng nghĩ càng giận, trong lòng âm thầm quyết định đợi lát nữa cho dù thế nào cũng phải dạy dỗ lại Tô Tử Mạch mới được.
Sau khi Bạch Lạc và Tô Tử Mạch ngồi xuống, Mạnh trưởng lão tiếp tục giảng đạo: “Vừa rồi bản trưởng lão đã nói với các ngươi một số điều căn bản cần lưu ý trong việc luyện dược, mấy thứ này tuy đều là nền tảng căn bản nhưng quyết định sự thành bại của việc luyện dược, phải biết rằng luyện dược là công việc cực kỳ tinh tế, không được có chút sơ suất và qua loa nào!”
Tô Tử Mạch cảm thấy vô cùng nhàm chán khi nghe Mạnh trưởng lão giảng giải, mà lúc này Lâm Thi Vũ đột nhiên đứng lên nói: “Mạnh trưởng lão, ta nghĩ mọi người hẳn đã biết những điều ngài nói, muốn thật sự tiếp thu thì phải