Lăng trì, đây là một hình phạt vô cùng tàn nhẫn, thời xưa chỉ có những tội nhân gây ra tội lớn mới gặp phải.
Thật không ngờ tới Tử Vi sẽ dùng hình phạt này lên Tử Diễm Huyết Ưng.
Quan trọng nhất ở đây là một câu nói của nàng vậy mà có thể điều động sức mạng thiên nhiên, thi hành án tử hình cho Tử Diễm Huyết Ưng.
" Thật lợi hại ! "
" Tử Vi Đế Kiếm không hổ là Thiên Tử Kiếm ! "
Trần Minh Quân vẫn còn chưa từ trong sự rung động bình phục lại.
Thiên Tử Kiếm vừa ra,
Vạn binh chờ đợi lệnh.
Một kiếm trấn giang sơn,
Một tiếng bình thiên hạ.
Thân hình Tử Vi dần thu nhỏ lại cho đến khi trở về kích cỡ của một người bình thường, ánh sáng tím cũng vì đó mà thu nhỏ phạm vi lại.
Đem kiếm cất vào bao, nàng lạnh nhạt nói: " Lần trước sư phụ ngươi có ban cho ta một luồng sức mạnh, ta có ba lần không chịu sự ràng buộc tu vi của ngươi, xuất thủ toàn lực.
"
" Nhưng sau lần này, chỉ còn lại hai lần.
"
" Vì vậy, ngươi cố gắng trân quý không nên chăm chỉ đi tìm đường chết.
"
Trần Minh Quân oan ức : " Đại tỉ của ta, ta thật không phải đi tìm đường chết mà.
"
Nói ra thì cũng oan ức hắn thật.
Kế hoạch chuẩn bị tỉ mỉ, tính toán rất nhiều biến số.
Đáng tiếc, mưu sự tại nhân thành sự tại thiên a !
Trăm tính, vạn tính nhưng không tính tới hành động lần này sẽ xuất hiện một yêu thú cường đại khác như Tử Diễm Huyết Ưng.
Còn có, trong quá khứ hình như hắn cũng chưa từng chăm chỉ đi tìm đường chết a.
Lần tiến vào bí cảnh, hắn cũng rất bất đắc dĩ.
Từ khi rời bí cảnh cho tới nay hình như cũng chưa làm gì gây nguy hiểm cho bản thân mà ?
Đáng tiếc, mặc kệ hắn giải thích như thế nào Tử Vi cũng không quan tâm nữa.
Nàng lúc này đã chú ý đến Kim Dực Phi Phong Thú đang nằm hấp hối ở cách đó không xa.
Bước từng bước chậm rãi như đế vương tản bộ, khí thế chưa thu hồi, đế uy vẫn bao phủ.
Cho đến khi đã tới trước mặt Kim Dực Phi Phong Thú nàng mới dừng bước, nhàn nhạt nói: Từ nay về sau ngươi liền đi theo chủ nhân của ta đi.
"
Lời nói và cử chỉ của nàng hết sức bình thường nhưng chỉ có Kim Dực Phi Phong Thú mới cảm nhận được mênh mông đế uy tựa như một ngọn núi khổng lồ đè lên thân thể nó.
" Ngao ô ~ "
Kim Dực Phi Phong Thú rên rỉ.
Đối mặt với Tử Vi nó không còn lựa chọn nào khác ngoại trừ thuần phục.
" Rất tốt.
" Tử Vi khẽ gật đầu, thân hình nhanh chóng tiêu tán hóa thành điểm điểm ánh sáng tím chui vào trong cơ thể của Trần Minh Quân.
Trần Minh Quân : " ....!"
Sớm ngươi không xuất hiện, đúng thời điểm cũng không giúp ta thu phục nó.
Giờ, đến lúc nó hấp hối sắp chết rồi ngươi mới giúp ta thì còn tác dụng gì ?
Không lẽ cưỡi cái xác của nó bay đến Đạo Tông ?
Dường như Tử Vi am hiểu thuật đọc tâm, lên tiếng: " Chẳng phải ngươi còn có mấy viên đan được thất phẩm Bạch Cốt Sinh Cơ sao ? Lấy ra cho nó dùng ! "
Trần Minh Quân: " ....!"
Cơm mẹ nấu ! Ngươi có biết một viên Bạch Cốt Sinh Cơ tốn bao nhiêu tiền của ta không hả ?
Má nó ! Giờ nghĩ vẫn thấy xót !
Trần Minh Quân khóc không ra nước mắt nhưng trong tình huống này vẫn phải nhịn đau móc Bạch Cốt Sinh Cơ Đan ra nhét vào mồm Kim Dực Phi Phong Thú.
Bạch Cốt Sinh Cơ Đan, tên như ý nghĩa có thể giúp cho bạch cốt sinh ra da thịt.
Nhưng đó chỉ là trên mặt lý thuyết, còn về thực tế thì còn phải dựa theo tinh phẩm của đan dược.
Giống với Bạch Cốt Sinh Cơ Đan mà Trần Minh Quân đang có, tuy là thất phẩm nhưng tinh phẩm chỉ có ngũ tinh, tương đương với năm phần dược hiệu và năm phần tạp chất.
Còn lâu mới được như lời quảng cáo của loại đan dược này.
Mặc dù vậy, giá của Bạch Cốt Sinh Cơ Đan trên thị trường vẫn rất đắt, một viên đan dược có thể mua được mấy chục tòa thành lớn.
Bởi vì hàng tốt nhất trên thị trường cũng chỉ có Bạch Cốt Sinh Cơ Đan ngũ tinh thôi, lại thêm hiếm hoi luyện đan sư thất phẩm.
Sau khi Kim Dực Phi Phong Thú nuốt Bạch Cốt Sinh Cơ Đan, ba thành thương thế của nó lập tức được khôi phục.
" Xem ra, hiệu quả tốt nhất chỉ có lần đầu tiên sử dụng.
"
Trần Minh Quân tiếp tục lấy ra thêm một viên Bạch Cốt Sinh Cơ Đan cho Kim Dực Phi Phong Thú nuốt, lần này lại chỉ khôi phục được hai thành.
Đến lần thứ ba, công dụng chỉ còn lại một thành.
Dưới tình huống thông thường, đến khi dược hiệu cố định ở một thành như thế này người ta sẽ dùng những loại đan dược chữa thương khác nhưng đen ở chỗ Trần Minh Quân lại chỉ có Bạch Cốt Sinh Cơ Đan là đan dược thất phẩm.
Ròng rã hao tốn mười viên, Kim Dực Phi Phong Thú mới khôi phục được gần hết thương thế.
" Rống !!! "
Nó ngửa mặt lên trời gào rú, đôi cánh dang rộng, thân hình bay nhanh vào trong rừng rậm.
Trần Minh Quân : " ....!"
Không phải chứ ? Hao tốn một đống tiền cứu nó, giờ nó khỏi thì liền chạy ?
Công dã tràng a !
Thôi, đi nghĩ cách khác vậy.
Lấy thực lực của mình bây giờ muốn đánh cũng đánh không lại, kiếm ý sư phụ để lại trong Tử Vi Đế Kiếm có hạn dùng nhiều sẽ hết, Tử Vi chỉ xuất thủ được hai lần nữa.
Cố chấp muốn bắt Kim Dực Phi Phong Thú còn chẳng bằng giữ lại những át chủ bài này đợi đến khi nguy cấp, giữ lại được một mạng.
" Ta vẫn quá yếu ! "
Trần Minh Quân buồn bã, đem Long Thiên Vấn bế lên như hoàng tử bế công chúa, thân hình lao nhanh về phương hướng Đạo Tông.
Nào ngờ mới đi được mấy bước thì bắt gặp Kim Dực Phi Phong Thú quay trở về, trong miệng của nó còn ngậm lấy yêu đan của