"Có phải lão tử chiều ngươi quá cho nên ngươi hư rồi phải không? "
Trần Minh Quân nhặt lên một cục gạch nhắm thẳng phía bộ xương Lạc Tướng, tên Lạc Tướng kia không tránh không né, nhẹ nhàng khua gậy sắt đem cục gạch đánh thành bột mịn.
" Có giỏi ngươi xuống đây đánh với ta à ! " Trần Minh Quân gào thét, trong lòng thì đang âm thầm đem mười tám đời tổ tông của tên Lạc Tướng kia hỏi thăm một lần.
Cơm mẹ nấu chứ ! Hắn cứ ở trên không trung công kích xuống thì còn đánh thế nào.
Trần Minh Quân mặc dù nhục thân sánh ngang Siêu Phàm Đỉnh Phong thế nhưng đây chỉ là thể chất mà không phải tu vi, cho nên còn chưa thể phi hành.
Tên Lạc Tướng kia mặt không cảm xúc, giơ tay lại đánh thêm một chưởng.
Phạm vi chưởng lực quá lớn lại thêm tốc độ kinh người, Trần Minh Quân không kịp né tránh chỉ đành đem thanh đao giơ lên hy vọng có thể cản lại.
Ầm !!!
Một tiếng nổ lớn vang vọng khắp không gian kéo theo một màn bụi bặm bay tứ tung, mặt đất cũng vì vậy mà run lên nhè nhẹ.
Đợi đến khi bụi bặm lắng xuống để lộ ra trên mặt đất xuất hiện một dấu ấn hình bàn tay to lớn.
Trần Minh Quân nhìn xem mặt đất xung quanh lõm xuống, lại nhìn thanh đao mình đang cầm trong tay không chút thương tổn nào âm thầm vui vẻ.
Đao tốt !
Thế là một bên không ngừng công kích, còn một bên giơ đao lên đón đỡ.
Chẳng người nào làm gì được người nào, bốn mắt nhìn nhau, mắt lớn trừng mắt nhỏ.
Đúng vào lúc này, Thanh Y lười biếng nói: " Ngươi có thể vận dụng Lục Dực Y Khiên một loại hình dáng khác.
"
" Hình dáng khác? " Trần Minh Quân giật mình, trong ấn tượng của hắn Lục Sực Y Khiên không phải chỉ là một cái lá chắn thôi sao? Còn có hình dáng khác ?
Thanh Y giải thích: " Lục Dực Y Khiên có tổng cộng ba loại hình thái khác nhau phân biệt thành: lá chắn.
lục dực ( sáu cánh ) , áo giáp.
"
Trần Minh Quân đang mừng thầm lại ăn một gáo nước lạnh, nàng nói: " Nhưng ngươi cũng đừng vui mừng quá sớm, mặc dù có thể sử dụng dưới các hình thức khác nhau nhưng với chút tu vi ấy của ngươi thì uy lực của nó không được phát huy một phần một ngàn."
" Với lại cảnh giới của ngươi quá thấp, nếu như để bị lộ ra việc ngươi nắm giữ Lục Dực Y Khiên nhất định dẫn đến họa sát thân.
" — QUẢNG CÁO —
Thất phu vô tội, mang ngọc có tội Trần Minh Quân tự nhiên hiểu rõ đạo lý này, hắn gật đầu nói: " Yên tâm đi, chuyện ngươi đã là của ta nhất định sẽ không có người thứ hai biết được.
"
Thanh Y: " ...!"
Câu nói này của Trần Minh Quân về mặt từ ngữ xác thực dùng rất đúng nhưng ý nghĩa lại cứ cảm thấy sai sai.
Bất quá nàng cũng không quá để tâm những thứ này, trợ giúp chủ nhân mình giành chiến thắng vốn là bổn phận của một binh khí , cho nên ngay lập tức đem phương pháp vận hành truyền thụ cho Trần Minh Quân.
Trần Minh Quân với IQ vừa được nâng cấp của mình, nghe xong hiểu ngay, vội vàng bắt đầu thử nghiệm.
Chỉ thấy hắn cho đao vào vỏ, hai tay bắt đầu kết ấn, sáng sáng màu xanh lục bắt đầu tản mát ra ở sau lưng thì.........!một đại chưởng ấn đánh tới đem hắn đánh bay.
Trần Minh Quân: " ...!"
Thanh Y: " ....!"
" Tiểu chủ nhân, ngươi rất ngu phải không? Trên đời này làm gì có chuyện địch nhân chờ ngươi kết ấn tung đại chiêu ! "
Trần Minh Quân ngượng ngùng gãi gãi đầu nói: " Tại ta đọc tiểu thuyết mạng nhiều.....haha! Không sao! Lỗi tí thôi mà ! "
Trong lòng cười khổ, trong tiểu thuyết mạng chẳng phải đều đợi nhau chuẩn bị xong đại chiêu mới xuất thủ sao?
Hay là nói mấy tên nhân vật phụ kia não quá tàn ?
Hoặc là nói ta hiểu lầm? Miêu tả thì lâu, diễn ra thì nhanh ?
Bất quá, hắn cũng chẳng loanh quanh suy nghĩ vấn đề này quá nhiều bởi vì bây giờ hắn còn đang phải nghĩ làm cách nào mới có cơ hội thi triển ra thủ pháp đem Lục Dực hình thái thứ hai triệu hoán ra.
Ánh mắt đảo quanh một vòng phát hiện gần mình, phía bên tay trái có một dãy phòng ốc.
Hắn quyết định thật nhanh chạy vào khu vực này, vừa chạy hai tay bắt đầu kết ấn, miệng đọc chú ngữ.
Tên Lạc Tướng từ trên cao nhìn xuống, mắt thấy Trần Minh Quân bộ pháp nhanh nhẹn lại thêm liên tục vòng qua vòng lại trong dãy nhà khiến cho hắn khó lòng xác định chuẩn xác quỹ tích.
Hắn giơ tay lên liên tiếp đánh ra hai chưởng nhưng toàn bộ đều đánh hụt.
— QUẢNG CÁO —
Bất chợt, Trần Minh Quân không chạy nữa, một mặt đắc ý nhìn xem tên Lạc Tướng.
Hành động này của hắn khiến cho tên Lạc Tướng thoáng kinh ngạc.
Thằng ranh này không lẽ đầu hàng rồi ?
Thế nhưng khi hắn thấy sau lưng Trần Minh Quân tỏa ra ánh sáng màu xanh lục lập tức nhận ra không ổn, một chưởng vỗ xuống......đáng tiếc đã muộn!
Chỉ thấy sau lưng Trần Minh Quân lục quang đại thịnh sau đó từ trong lưng hắn mọc ra sáu cái cánh mỏng như cánh ve.
Sáu cái cánh vỗ nhè nhẹ, hắn trong nháy mắt biến mất tại nguyên chỗ tránh thoát một chưởng kia, đợi lần nữa xuất hiện đã là ở sau lưng tên Lạc Tướng kia.
Hắn không chút do dự lấy tốc độ nhanh như chớp mắt bổ xuống một đao mang theo kinh khủng nhục thân lực lượng.
Tên Lạc Tướng kia tốc độ phản xạ nhanh không kém, trong lúc ngàn cân treo sợi tóc vậy mà xoay người tránh thoát một kiếp, đáng tiếc một cánh tay của hắn không may mắn như vậy trực tiếp bị chém đứt.
Trong nháy mắt này, hai người tiếp tục giao thủ mấy chục chiêu sau đó mới mỗi người lui về sau mấy chục bước.
Trần Minh Quân thầm hô đáng tiếc, nếu như hắn có thẻ một đao chém đôi đối phương vậy thì không có gì tốt hơn, còn như cụt tay thì vẫn có thể nối