Trần Minh Quân bị đánh bay, eo ngực truyền đến cảm giác đau đớn, chiếc mặt nạ không biết từ lúc nào đã bị rơi ra ngoài để lộ ra gương mặt của hắn đang nhếch miệng lên cười.
Bởi vì trong một khoảnh khắc nắm đấm va chạm với gương mặt của tên Lạc Tướng bị cụt tay kia, năng lượng thần bí đã bị hắn hấp thu.
Hồng Mông chi khí ẩn trong thiên địa từ khắp nơi nhanh chóng hội tụ lại, lấy mắt trần cũng có thể thấy được chúng nó đang tạo thành một vòng xoáy màu vàng xoay quanh, bao bọc lấy Trần Minh Quân.
Ba ngàn lỗ chân lông của hắn lúc này trở nên giống những cái vi hình hố đen vũ trụ tham lam hút vào Hồng Mông chi khí.
Tu vi của Trần Minh Quân càng lúc càng tăng lên dẫn đến thiên địa bắt đầu sinh ra dị tượng, chỉ thấy ánh sáng hoàng hôn vốn đã yếu ớt nay lại bị mây đen không biết từ đâu ùn ùn kéo đến khiến cho cả phiến thiên địa trở nên tăm tối.
Ầm...ầm...!
Trên bầu trời cuồng phong gào thét, mây đen hội tụ càng lúc càng nhiều, ẩn ẩn trong những đám mây truyền đến tiếng ma sát.
Trần Minh Quân ngẩng đầu nhìn lên bầu trời đã bị mây đen bao phủ, trong lòng cảm giác nguy cơ ngày càng tăng lên.
Nguyên lai trong lòng ta luôn báo động điềm gở là vì chuyện này !
*****
Không chỉ riêng hắn, khắp nơi trong tòa thành cổ những người võ giả khác cũng đang đồng loạt ngẩng đầu lên nhìn bầu trời.
Trong khu vực lớp tường thành thứ ba, một người thiếu nữ xinh đẹp sở hữu dáng người trước sau như một kinh ngạc hô lên: " Lôi kiếp ! "
Nếu như có Lê Ngọc Anh ở đây lúc này chắc chắn có thể nhận ra thân phận của nàng, bởi vì quần áo mà nàng đang mặc chính là đồng phục của Thanh Vân Các.
Đáng tiếc Lê Ngọc Anh hiện giờ đã vượt qua bốn lớp tường thành bên ngoài, xuất hiện ở lớp tường thành thứ năm.
Vẻ mặt nàng ngưng trọng nhìn xem đầy trời kiếp vân, trong lòng âm thầm suy đoán người nào đang ở nơi này độ kiếp.
Bất quá đến khi cảm nhận được một cỗ khí tức quen thuộc, mắt phượng của nàng trợn tròn, môi đỏ khẽ thốt lên: " Không lẽ là hắn? "
Bất quá suy nghĩ này vừa xuất hiện đã ngay lập tức bị dập tắt đi bởi vì trong ấn tượng của nàng Trần Minh Quân không thể nào là Độ Kiếp Cảnh cường giả được.
Sở dĩ nàng sẽ nghĩ như vậy bởi vì từ xa xưa đến nay, lôi kiếp sẽ chỉ giáng xuống khi có người bước chân vào Độ Kiếp Cảnh hoặc cường giả Độ Kiếp Cảnh đột phá tiểu cảnh giới thôi.
Nhưng mặc cho nàng vạn lần không muốn tin tưởng, trong ánh chớp lấp lóe một thiếu niên toàn thân mặc quần áo trắng, tay áo theo gió bồng bềnh dần dần bay lên không trung tựa như tiên nhân cưỡi gió bay về trời.
— QUẢNG CÁO —
Trần Minh Quân chắp hai tay sau lưng, nhìn xem bầu trời những đám mây đen đã bắt đầu ẩn hiện lôi quang, trong lòng sinh ra cảm giác hồi hộp.
Vừa rồi khi thấy kiếp vân kéo đến, hắn biết sân khấu cho mình ra mắt thế nhân rốt cuộc tới cho nên cố ý thay đổi một bộ bạch y, ngay cả đao cũng thu lại nhẫn trữ vật.
Mặc dù bản thân hắn ưa thích nhàn nhã, nhưng hắn không muốn mãi mãi giả heo ăn thịt hổ.
Trải qua những năm tháng sinh sống tại bí cảnh Làng Thụy Hương hắn đã quyết định...
Hắn sẽ tham gia tranh đoạt Thiên Mệnh Chiến !
Bởi vì hắn rất rõ ràng một đạo lý, một khi đã bị cuốn vào và đưa đến đây với thân phận Xuyên Không Giả thì chuyện tránh né đã là không thể nào.
Thay vì trốn trốn tránh tránh, hắn muốn chính diện đối mặt với cuộc chiến tranh đoạt ngai vàng này.
Hơn nữa hắn cũng muốn trở nên đủ cường đại để khám phá hết thảy thế gian này........để tìm cách trở về nhà.
Hắn biết, quyết định này sẽ đem lại hậu quả gì.
Những kẻ thù của Đại Trần Hoàng Triều sẽ nhằm vào hắn, những kẻ không muốn hắn mạnh lên sẽ tìm mọi cách cản bước hắn.
Nhưng không quan trọng !
Binh đến tướng đỡ, nước đến đất ngăn !
Sợ hãi sẽ chỉ khiến cho con người ta ngày càng trở nên hèn mọn, chỉ có dám đương đầu với hết thảy khó khăn mới xứng với hai chữ Đàn ông .
Hắn cũng biết rằng lần này đối mặt với thiên kiếp cũng giống như đối mặt với hệ quả mà mình sẽ phải đương đầu trong tương lai, rất có thể sẽ lành ít dữ nhiều.
Thôi ! Nếu đã quyết định rồi, thì không cần phải suy nghĩ nhiều nữa.
Suy nghĩ càng nhiều càng khiến con người ta trở nên do dự....
" Thanh Y, lần này trông cậy vào ngươi! "
Thanh Y bất đắc dĩ đáp lại: " Biết rồi ! Biết rồi ! "
— QUẢNG CÁO —
Tử Vi bất ngờ lên tiếng: " Yên tâm đi, nếu như ngươi không trụ nổi ta sẽ xuất thủ.
"
Để cho nàng bất ngờ là Trần Minh Quân lại lắc đầu từ chối nói: " Không cần ! Có Thanh Y chữa trị liên tục là được rồi, phần còn lại ta muốn tự mình đối mặt.
"
Tử Vi nghe vậy trầm ngâm giây lát sau đó không còn nói thêm gì nữa, dù sao dạng này cũng rất tốt.
Thay vì một người chủ nhân chỉ biết luôn dựa vào mình đối mặt với nguy hiểm, nàng càng tán thành dạng chủ nhân muốn tự mình đương đầu khó khăn hơn.
Đi lên đến độ cao nhất định, Trần Minh Quân cúi nhìn xuống cảnh vật xung quanh.
Đây là lúc duy nhất từ khi vào bên trong thành hắn có thời gian ngắm nhìn cảnh vật xung quanh cho nên trong lòng hết sức tò mò.
Tại thế giới của hắn, truyền ngôn nói thành Cổ Loa có tổng cộng chín lớp thành trì nhưng khi các nhà khảo cổ học khai quật lại chỉ thấy được ba lớp tường thành.
Hắn cũng tò mò muốn biết rốt cuộc truyền ngôn là thật