Ngay khi Nạp Lan Trấn Thiên tưởng chừng mình đã nắm chắc có thể đào thoát, bất chợt một luồng cuồng phong nổi lên sau lưng hắn.
Một cỗ kình lực truyền đến đập vào sau lưng, Nạp Lan Trấn Thiên chưa kịp phản ứng gì, toàn thân đã bị đánh bay vài trượng, lăn lộn té ngã trên mặt đất, miệng hộc ra một ngụm máu tay.Cố nén cơn đau đớn kinh khủng trong người, hắn hốt hoảng chật vật nhìn lại.
Chỉ thấy phía sau hắn chính là lão nhân nhỏ gầy đó, bàn tay đang giơ ra tạo thành chưởng, chính một chưởng này đã đánh hắn văng xa.Lão nhân thu tay lại, vẻ mặt kiêu ngạo:- Nói gì thì nói, ta cũng là một cao thủ võ lâm.
Để ngươi chạy ngay trước mặt thì quá mất mặt.Nạp Lan Trấn Thiên vừa bất ngờ vừa hối hận.
Lão nhân này lại là một người biết võ công.
Hắn đã cố ý lựa chọn thôn hộ có người già yếu nhất để cướp, không ngờ lại đá phải hòn đá cứng.Pháp sĩ có tu vi pháp lực, phàm nhân có võ đạo.
Lấy tình trạng "vô cùng bình thường" của hắn bây giờ, đối mặt với một võ giả chỉ có thể giơ hai tay chịu trói.Sắc mặt lão nhân cao ngạo, từ từ tiến lại gần:- Ta đây sẽ treo ngươi lên đánh ba ngày ba đêm, đừng hòng tha thứ.
Ha ha...!Xem ra ngươi chưa từng nghe danh ác nhân Liêu Thi Hỉ này rồi.Nạp Lan Trấn Thiên kinh hoảng lùi ra phía sau.
Đầu cấp tốc suy nghĩ cách ứng phó.
Xem cảnh này, chỉ sợ hắn khó mà có thể chạy thoát.Chỉ trộm một con gà, sao phải hung ác như thế?Không đúng, lão nhân này nghĩ ta là chủ của tiểu hồ ly, mà tiểu hồ ly thì đêm nào cũng trộm...Lão nhân nhún chân, mặt cười hung ác, vốn làn da của hắn nhăn nheo xấu xí, thời điểm cười lên trông rất ghê sợ.
Lúc hắn đang muốn phóng người tới, tiểu hồ ly đột nhiêu từ đâu nhảy ra chắn trước mặt hắn...Một màn dị biến đột nhiên xảy ra khiến người ta trợn mắt há mồm, hồ ly há miệng, phun ra một đạo hoả diễm nóng bỏng tới lão nhân.
Lão nhân không thể ngờ một con hồ ly vô hại có thể phun ra lửa, không đề phòng bị lửa thiêu đốt đến trên thân.Lão vội vàng hoảng hốt dập lửa đang cháy trên