Đứng đầu tên cướp hắn nhìn trước mắt Trương Tam vậy mà mạnh như vậy, mắt khẽ ngước nhìn Thiên Uyên chạy ra cái cây trước mắt.
Thiên Uyên nhìn thấy vậy, cũng chỉ biết nhíu mắt ra hiệu các ngươi tự lo liệu, nàng cũng không biết là Trương Tam mạnh như vậy.
Nhìn trước mắt Trương Tam, mạnh mẽ như vậy làm nàng lại hứng thú muốn nuốt tươi máu của hắn, nàng đưa tay lên cười tà mị.
Làm đứng đấu tên cướp được nàng thuê đều sợ hãi, mà chỉ biết ứng phó, hắn liền nắm chắc thời cơ Trương Tam lơ là.
Liền chạy nhanh đến, một kiếm chém ra, Trương Tam giật mình nhảy lên cao, hắn liền quay người cười nói: "Móa các ngươi đánh lén ta?"
Đứng đầu mấy tên cướp được Thiên Uyên thuê, không trả lời hắn, mà lại rút đao lại chém ra ngang, cứ như vậy công kích liên tiếp.
Trương Tam đáp xuống, liên tục tránh né cùng phản kích hắn dùng kiếm trên tay chém loạn xạ, tuy hắn chém loạn xạ nhưng kiếm nào cũng trúng a.
Cái này làm mấy tên cướp khác đều ngây người, trận chiến này cũng quá kịch liệt đi, đang giao đấu hai người chưa dứt, Trương Tam thấy tốc độ của đứng đầu đám người chậm lại.
Hắn nhếch mép, linh khí bao trùm lấy kiếm, hắn chém ra, làm đứng đầu đám người được Thiên Uyên thuê, có tiếng keng chói tai.
Tay cầm kiếm của hắn cũng bị đau nhức, tốc độ liền dừng lại, thấy vậy Trương Tam hắn liền cười, thời cơ đến.
Hắn liền nhanh tay dùng kiếm, chém ngang ra muốn chém đứt đầu của đứng đầu đám người, đứng đầu đám người thấy kiếm dần dần đến gần cổ của mình.
Hắn phẫn nộ, tại sao thân thể lại không thể cử động rốt cuộc là tại sao? Hắn không hiểu rõ bởi vì hắn quá sợ hãi muốn chết ư?
Trong lòng hắn cũng nhanh có đáp án, hắn không muốn chết hắn muốn sống, hắn thề rằng lần này hắn sẽ không, còn đi nhận những nhiệm vụ mang tính nguy hiểm này.
Hôm nay nhận nhiệm vụ giả làm cướp, hắn tưởng rằng việc này dễ làm không ngờ tới đối phương lại mạnh hơn hắn, hắn liền cảm nhân lại được điều khiển cơ thể.
Nhanh chân cúi người xuống, đỡ kiếm sang ngang, Trương Tam cũng không hoảng hốt mà chén kiếm xuống, hai kiếm cứ như vậy va chạm với nhau.
Đứng đầu đám người hắn cảm nhận được sức mạnh đang dần mạnh lên, đè lên kiếm của hắn, hắn sợ hãi kiếm của hắn không còn đỡ nổi nữa.
Nhìn sang bên cạnh, những người cũng được hắn mời chào giả dạng làm cướp, thấy vậy liền bợt tỉnh dậy, mấy người bọn hắn nhìn mà sợ.
Bọn hắn hút một ngụm khí, rồi đồng thời quyết định vì kiếm tiền, liền đồng thời lao đến, nắm trong tay kiếm không có phẩm chất giai.
Trương Tam thấy vậy nhìn lại, thầm nghĩ một đám ngu ngốc, dứt lời hắn liền nhanh chân chất hiện tại ngay trước mắt những tên này.
Cho mỗi người một cước, rồi bước qua bên cạnh một quyền đánh sau lưng, rồi quay người li khai, đi đến bên cạnh mấy tên khác.
Cứ như vậy, hắn giải quyết nhanh chóng mười tên cướp, chỉ còn