Hắn tiến đến mấy người, hắn nhìn gắt khao mấy tên này, vậy mà ung dung nằm ở đấy còn có một tên đang ngủ.
Hắn nhíu mày, mới có được chưa đầy một nén nhang, mấy tên này đa số là đi ngủ, còn lại là giả vờ ngất đi.
Hắn liền tức giận, dùng cước đá từng người ra ngoài, nấy tên đang nằm ngủ, liền bợt tỉnh dậy nhìn xung quanh hét lớn nói: "Là ai phá hỏng giấc mộng của lão tử, móa nó lão tử đang cùng mỹ nữ tân cương thành thân.
"
Đứng đầu đám người liền tiến đến, nhìn trước mắt thiếu niên, hắn cười nói: "Ồ mỹ nữ tân cương, ngươi nói xem nàng ta xinh đẹp như nào?"
Hắn thấy vậy liền nuốt nước bọt, lòng oán niệm biết mất mà đứng dậy cúi người nói: "Đại ca, ngươi coi như chưa nghe cái gì a, ta chỉ là mộng thôi.
"
Ồ, đứng đầu đám người cũng không nói thêm, mà nhìn mấy người lần lượt bị hắn đã mở mắt, không còn ngủ hoặc giả vờ ngất đi.
Nhìn trước mắt đứng đầu đám người, xung quanh mấy người liền nói: "Đại ca, việc đó bọn ta không có giải quyết được tên tiểu tử kia.
"
Một tên cũng lên tiếng nói: "Đúng vậy đại ca, tên tiểu tử kia quá mạnh, chúng ta không địch nổi lại chỉ có thể giả chết.
"
Đứng đầu đám người lòng khinh bỉ nói: " Cái con khỉ bọn bây, các ngươi còn ngủ say mê nói gì giả chết.
"
Hắn nhổ nước bọt khinh bỉ, mấy người xung quanh thấy vậy không một ai giám nói nên lời mà im bặt, đứng đầu đám người liền lên tiếng nói.
"Các ngươi ta thuê các ngươi không phải là để chưng, là để các ngươi giúp ta giải quyết mà các ngươi lại nằm đây.
"
Đứng đấu đám người hừ lạnh, rồi quay người đi đến một gốc cây thu dọn hành lý, xung quanh mấy người cũng đi đến bên cạnh hắn.
Cúi đầu rồi thu dọn đồ đạc, bên này Trương Tam bế trên tay Thiên Uyên một mình lao đến Quan Phủ.
Hắn đi đến trên con phố, không một bóng người, hắn cũng không ngạc nhiên như vậy còn đỡ hơn mất thời gian kêu người tránh né.
Hắn cứ như vậy bế nàng đi.
Thiên Uyên được Thiên Uyên bế đi, liền từ tốn nói: "Trương Tam ngươi từ từ thôi nhanh quá rồi"
Trương Tam nghe vậy cũng giật mình bừng tỉnh, khi hắn nghe Thiên Uyên bị mấy tên cướp đánh trúng phần bụng.
Hắn rất lo lắng, khi nghe Thiên Uyên nói, hắn liền cấp tốc, bế nàng chạy về quan phủ, chỉ lo lắng trên đường gặp người qua lại mất thời gian của hắn.
Nhưng hắn đi đường chưa có gặp qua người nào, vẫn như cũ chắc là trốn tránh Thiên Uyên, hắn liền đứng lại nhìn trước mắt thiếu nữ nói: "Thiên Uyên nàng có gì cứ nói?"
Thiên Uyên liền mặt hơi đỏ ửng nói: "Ngươi đừng chạy như vậy, đi chậm thôi.
"
Nghe vậy Trương Tam gật đầu, không trả lời mà cứ như vậy đi đến trước Quan Phủ.
Hắn liền đi nhanh vào trong đi đến bên cạnh đường gỗ, liền hỏi Thiên Uyên: "Phòng của ngươi ở đâu?" Thiên Uyên nghe