Kể từ hôm từ hoàng cung trở về Ái Linh không gặp lại Tống Vĩnh Thuần nửa.
đả mấy lần cô đến tìm nhưng đều bị Phong Nhất chặn lại, lúc thì nói bận.
lúc thì không khỏe.ngày mai là ngày cô hồi môn.
Cô muốn cùng hắn trở về.
nếu về một mình chắc chắn phụ thân cô rất mất mặt.
thế nên hôm nay cô quyết tâm phải gặp được hắn mới thôi.
Sáng sớm Ái Linh đả đến trước cửa phòng Vĩnh Thuần.
lại gặp Phong Nhất, cô nhất định không chào thua.cô bước đến.
Phong Nhất vội bước lên chặn trước
mặt.
- "Vương phi xin dừng bước."
- "Hôm nay ta nhất định phải gặp được điện hạ.
ngươi đừng hòng cản được ta."Ái Linh kiên định.
Thật ra không phải là hắn tránh mặt cô.mà là từ hôm trở về từ hoàng cung.
hắn phải trở lại Thuận Thiên Môn xử lý công việc nên vắng mặt trong phủ.Phong Nhất không theo hắn vì phải ở lại lo việc trong phủ.
không thể để ai biết hắn không có mặt trong phủ.
vì thế mỗi lần Ái Linh đến tìm,Phong Nhất đều đau đầu để nghỉ lí do không cho cô vào.hôm nay củng thế.
nhưng hắn củng không thể nói thật là điện hạ đến Thuận Thiên Môn được.
- "Vương phi, xin đừng làm khó thuộc hạ.
điện hạ có dặn muốn được yên tỉnh không muốn ai làm phiền.vương phi nên trở về đi ạ."
- " Rốt cuộc ngài ấy bị làm sao? nếu sức khỏe không tốt thì phải gọi thái y chứ.
ta là thê tử của huynh ấy.
ta phải chăm sóc cho huynh ấy, tranh ra."
Ái Linh cương quyết đẩy Phong Nhất tránh ra để xong vào.nhưng không hiểu gả Phong Nhất này ăn gì mà nặng vậy.
cô có đẩy thế nào củng không xê dịch hắn một chút nào.
Ái Linh dùng hết sức kéo hắn củng khi nhút nhích.
Ái Linh bí bách đành dùng khổ nhục kế.Không kéo,củng không đẩy được cô liền giả bộ khóc òa lên.Cô lấy khăn tay giả vờ lau nước mắt vừa khóc vừa kể lể.
- "Ngươi ức hiếp ta....!hu hu...!"
Phong Nhất luống cuốn.
nét mặt hoảng hốt, trong đầu đầy dấu chấm hỏi.
" mình ức hiếp lúc nào chứ? rỏ ràng..." Ái Linh càng lúc càng khóc to hơn.
Phong Nhất chấp tay vang xin.
- "Vương phi tổ tông của tôi ơi, người đừng khóc nửa.
gia đinh, a hoàn trong phủ thấy được tưởng thuộc hạ ức hiếp người thật đấy.
Điện hạ trách tội thuộc hạ có 10 cái mạng củng không đủ đâu.
xin người đấy.
đừng khóc nửa được không?"
Ái Linh thấy Phong Nhất cuốn quýt không còn phòng bị như lúc nãy.
cô chỉ đợi có thế.
nhân lúc Phong Nhất không chú ý cô chạy tót đẩy cửa bước vào.Cô cứ sợ Phong Nhất sẻ bắt được cô nên lúc bước vào cửa cứ ngoái lại nhìn.
vừa quay lại đả đụng phải bức tường thịt rắn chắc của ai đó khiến cô bặt ngả ra sau.Vòng tay to lớn của ai đó vội đở lấy rồi kéo cô vào lòng.Lúc Phong Nhất phát hiện mình bị cô lừa quay lại thì đả thấy Ái Linh đả bước vào cửa.
còn nằm gọn trong vòng tay của Tống Vĩnh Thuần thì mới thở phào nhẹ nhỏm.
may mà điện hạ về kịp.
nếu không hắn củng không biết làm sao với vị vương phi rắc rối này.Mà khoan đả, Điện hạ về lúc nào.
liệu có nghe được lúc nảy vương phi nói hắn ức hiếp cô không?Phong Nhất toát mồ hôi lạnh bước đến trước mặt Vĩnh Thuần cuối đầu hành lể, thưa.
- "Điện hạ, vương phi ngài ấy nhất quyết muốn gặp người.
thuộc hạ không cản được nên.."
- "Ngươi lui xuống đi."Vĩnh Thuần nói.
Phong Nhất chấp hai tay trước mặt hành lể rồi quay lưng đi ngay.Tống Vĩnh Thuần nhìn Ái Linh đang nằm gọn trong vòng tay hắn, ngoan ngoãn như một chú mèo con.
lúc cô ấy không loạn trong cô ấy thật đáng yêu.hai ngày rồi không gặp.
hắn thật sự rất nhớ cô.
hắn đả cố gắng xử lý công việc nhanh nhất và ổn thỏa để nhanh chóng về gặp cô.
không ngờ về đúng lúc chú mèo nhỏ này đang náo loạn.
đúng là chú mèo hoang nghịch ngợm mà.hắn nhìn cô ôn nhu hỏi.
- "Vương phi tìm bổn vương có việc gì sao? nóng lòng như vậy hay là nhớ bổn vương đến tương tư rồi?"
Ái Linh nghỉ thầm." ông trời cho cái tên này nhan sắc cực phẩm rồi.
sao còn cho hắn thêm cái tự tin quá mức vậy chứ?" nghỉ là vậy nhưng nào dám nói thế.
Ái Linh từ từ đẩy hắn ra nở nụ cười thương mại nói.
- "Điện hạ hay thật đấy, đúng là thần thiếp có chút nhớ điện hạ.
củng có chút chuyện muốn nói với điện hạ.
không biết điện hạ có thể dành chút thời gian...?"
Vĩnh Thuần thấy cô đẫy hắn ra, tâm trạng không mấy vui cất giọng nhàn nhạt." vào trong rồi nói."
Tống Vĩnh Thuần bước vào trong, bước đến bàn ngồi xuống.
Đưa tay định lấy ấm trà thì Ái Linh nhanh chóng chộp lấy rồi rót trà cho hắn lên tiếng