Tất nhiên là không, vì chúng ta mới xuống hạ giới nên ta chọn đáp xuống trên biển Nguyệt Quang Hải, rồi từ thuyền tiến vào đất liền, không thì trực tiếp xuất hiện ở nhân gian chỗ đông người ngộ nhỡ bị người phàm nhìn thấy liền nói chúng ta là yêu quái thì sao !
Tính thời gian, chỗ này cách Kinh Thành cũng khá xa, ta thi pháp đổi cho hắn và ta một bộ đồ giản dị.
Đường Tịch vận một bộ bạch y, dải lụa trắng che đi đôi mắt đen không thấy đáy cũng biến mất, để lộ ra một đôi mắt vô hồn nhưng đẹp đẽ, mái tóc trắng được ta cột gọn, cố định bằng một cây trâm ngọc.
Ta đổi sang một bộ lam y giản dị, tóc búi gọn hai bên, điểm trang vài cây trâm bạc.
- Đường Tịch, ngài có muốn xuống biển dạo một vòng không ?
- Tùy cô.
Ta cười vui vẻ, nắm cánh tay hắn tiến xuống biển, tạo một kết giới chắn nước xung quanh bọn ta.
- Có cá chép hồng đẹp chưa kìa.
Ta đưa tay ra ngoài kết giới, khẽ chạm nhẹ vào đầu cá chép hồng.
- Đường Tịch, ngài cũng sờ thử xem.
Ta nắm tay hắn đưa ra ngoài kết giới, cảm nhận nước biển, cảm nhận thân hình cá chép hồng trơn trơn.
Đường Tịch tuy không nhìn thấy, nhưng thâm tâm hắn cũng tưởng tượng được ra cảnh đẹp hiện tại, hắn bất giác mỉm cười.
Ta nhìn nụ cười ẩn hiện của Đường Tịch, không kìm được mà chọc ghẹo:
- Ngài đang cười sao ?
Hắn lấy lại dáng vẻ nghiêm túc, thu tay về:
- Cô nhìn nhầm rồi.
Ta cười đáp:
- Ngài cười lên rất đẹp, sau này nên cười nhiều một chút.
Suy nghĩ một lúc, ta nói:
- Lát nữa ta dẫn ngài tới đáy biển Nguyệt Quang Hải, ngài đừng nói gì cả, chỉ cần ở im là được.
- Cô tính làm gì.
- Lấy được đồ rồi ngài sẽ biết thôi.
Ta nắm cánh tay hắn kéo tới chỗ sâu nhất Nguyệt Quang Hải, chắp tay thi pháp mở kết giới của Linh Lung Cung, Hoa Linh thấy có người đến liền một thân hồng y xuất hiện, xinh đẹp mỹ miều.
Hoa Linh lên tiếng:
- Là ai xông vào Linh Lung Cung của ta !
Ta nhìn Đường Tịch một cái, rồi nói:
- Ở đây đợi ta, ta đi một lát rồi quay lại
Đường Tịch kéo tay ta lại, ân cần nói:
- Cẩn thận.
Ta nhìn Đường Tịch một cái rồi dịch chuyển tới trước mặt Hoa Linh, nói với giọng nhỏ chỉ hai người nghe thấy:
- Chủ nhân của ta, Phong Đăng điện hạ nhờ