Phong Đăng muốn lật đổ Thiên Đế chắc chắn cần chiêu mộ người có tài.
Ta nhớ tiểu thuyết có ghi, độc Mộng Phù Xuân muốn giải cần máu và nước mắt của hoa tức phù, cũng chính là máu và nước mắt của Linh Đàm và Linh Vân.
"Ta tất nhiên muốn sau này có chỗ tốt để ở, nên phải dành công trạng này về tay rồi"
Ta dùng chú ngôn truyền tin cho Linh Vân
" Linh Vân, chuyện muội và Tiểu Bạch muốn làm, ta đã làm giúp hai người rồi, mau tới thu phục Linh Lung Cung đi.
Còn nữa, ta còn có việc, ngày mai mới trở về.
Hai người tự thu xếp ổn thoả Tiên Dược Các"
Gửi chú ngôn xong, ta kéo tay Đường Tịch rời khỏi Linh Lung Cung.
Ta dùng Lưu Ly Châu ghi lại phong cảnh xung quanh khi ta và Đường Tịch đi qua.
Lúc trở lại thuyền, ta đưa Lưu Ly Châu cho Đường Tịch sờ thử.
Hắn nói:
- Đây là vật cô đổi từ Linh Lung Cung ?
- Đúng vậy, ngài đừng xen thường viên ngọc này.
Nó có thể lưu giữ lại phong cảnh, nhưng nơi chúng ta đi qua.
- Cô dùng gì để đổi với họ ?
- Ta....!hái đào trường thọ, dùng để trao đổi với họ.
Đường Tịch nghe xong im lặng một lúc rồi nói:
- Cũng tốt, sau này ta không còn cũng để lại chút kỉ niệm cho cô.
Ta nhìn hắn khẽ lắc đầu, suy nghĩ
" Ta chỉ muốn sau này độc Hàn Sương của ngươi được giải, tặng lại ngươi làm kỉ niệm.
Lúc đó ngươi có thể xem được những gì chúng ta trải qua hôm nay"
- Đừng nói chuyện sống chết nữa, thuyền sắp tới Kinh Thành rồi, mau lên thuyền.
Ta nắm tay hắn thi pháp trở lại trên thuyền, tiện tay cầm mái chèo chèo thuyền vào bờ.
Thực ra dùng chút tiên lực để thuyền tự đi cũng được, mà đã tới nhân gian phải nhập gia tùy tục, không được để người khác phát hiện.
Khi xuống thuyền, ta đỡ tay hắn nhắc:
- Cẩn thận, từ từ thôi.
Trời bây giờ đã sáng hẳn, người đi đường nhìn thấy một nam một nữ, đẹp tựa thiên tiên bước xuống từ thuyền, cảnh sắc xung quanh đều làm nền cho bọn họ.
Công tử thế gia, thiên kim quyền quý đi ngang qua đều đứng lại ngắm nhìn cảnh sắc trước mặt.
- Người xem, người