Tiếng cãi nhau vang dội khiến cho Chu Minh Tuệ ở dưới nhà nghe thấy liền vô cùng vui sướng, bé Du ở bê cạnh cũng nghe được, con bé lay lay cánh tay mẹ mình.
" Mẹ ơi, dì với chú là đang cãi nhau sao? "
Minh Tuệ khẽ cười
[ Tốt nhất là cãi nhau một trận thật lớn, Tề tổng vẫn là nên nhanh chóng bỏ Cao Hi Văn.
]
Tiếng cãi nhau của cô và anh ngày một lớn, bé Du hớt hải vô cùng lo lắng cho hai người.
" Hay là mẹ lên nguyên ngăn hai người họ được không? Bé Du không muốn dì với chú cãi nhau.
"
Minh Tuệ tặc lưỡi
" Con bé này đúng là không hiểu thế sự.
"
Xong Minh Tuệ chợt suy nghĩ điều gì đó liền bật cười khoái chí
" Thôi được, mẹ sẽ lên trên đó KHUYÊN NGĂN cô chú xem sao "
...!
Trên phòng Hi Văn, sau khi nghe cô lên tiếng đề nghị ly hôn thì Tề Ân đã đứng hình mất một lúc, xong anh gật đầu cười nhếch môi.
" Ly hôn? Không ai phiền ai...phải rồi, trước giờ em luôn cảm thấy tôi phiền phức mà, đúng không? "
Hi Văn thở dài một hơi, cô thật sự quá mệt mỏi lười phải giải thích mấy chuyện này với anh.
" Đó chỉ là suy nghĩ phiến diện của anh mà thôi, anh quá độc đoán rồi Tề Ân à.
"
Hai mắt anh bắt đầu ươn ướt, khóe mi đều đỏ hết cả lên.
" Nếu không phải thì với em tôi là gì...em nói thử xem "
Hi Văn cũng phải ngập ngừng mất một lúc, câu hỏi đó khiến cô phải suy nghĩ rất nhiều.
" Anh...là bạn.
Nhưng bây giờ chắc bạn cũng không thể làm "
Hàng lông mày anh nhíu chặt lại, Tề Ân quay người đi tránh ánh nhìn của cô, thời khắc nó nước mắt anh đã không kiềm được mà rơi xuống.
Dùng tay vội vàng lau đi tiếp tục cuộc nói chuyện với cô.
" Bạn? Kết hôn bốn năm với em tôi chỉ là bạn? "
" Không phải anh cũng thế sao? Anh đã rất ghét tôi còn gì, anh ghét chuyện ông nội ép anh kết hôn với tôi nên thâm tâm anh vốn cũng chẳng ưa gì Cao Hi Văn này.
"
Hóa ra anh trong suy nghĩ của cô lại là một con người tệ hại như vậy, Tề Ân cười khổ.
" Tôi ghét em? Nếu ghét tại sao tôi phải làm nhiều chuyện vì em như vậy? Em muốn thứ gì tôi đều cho em, yêu thương, bảo vệ em.
Nhưng trong suy nghĩ em tôi lại chính là loại người như thế sao? "
" Anh đang kể xem bản thân đã cho tôi những gì đó hả? "
" Tại sao tôi có thể cho em mọi thứ nhưng một chút tình cảm cũng không đổi được? Hoàng Vĩnh Nghi có gì tốt? "
Tề Ân nói chuyện cứ câu nào cũng lôi Hoàng Vĩnh Nghi vào, cô hoàn toàn không hiểu sự tình nhưng hành động đó của anh khiến cô vô cùng không hài lòng.
Anh là đang hoài nghi về nhân cách của cô, anh nghĩ cô có người tình khác bên ngoài trong khi vẫn đang giữ mối quan hệ hôn nhân với anh sao?
" Đủ rồi, anh đừng nói nữa.
Lập tức ký tên, chúng ta ly hôn "
Chưa bao giờ Hi Văn ra một quyết định trọng đại trong đời lại dứt khoát và nhanh chóng như thế, cô cảm thấy mình không thể nhẫn nhịn thêm được nữa trước sự độc tài của anh.
Chính lúc này Chu Minh Tuệ từ nãy đến giờ ở bên ngoài cửa đều nghe thấy hết, cô ta đẩy cửa vào.
" Tề tổng, phu nhân.
Hai người đừng cãi nhau nữa, vợ chồng có gì từ từ nói sao phải ly hôn nghiêm trọng như vậy? "
" Minh Tuệ cô không cần nói nữa, tôi thật sự chịu người đàn ông này hết nổi rồi.
"
Không ngờ trước mặt người ngoài cô lại