Trong lúc cả hai đang dùng bữa vô cùng lãng mạn dưới ánh nến thì Tề Ân đột nhiên nhớ ra chuyện gì đó, anh bàn bạc với cô
" Mấy hôm nữa em có rảnh không? "
" Phim vẫn đang trong quá trình quay, bận cả ngày nhà còn có khi không được về ấy.
Làm sao mà hỏi thế? "
Anh gật gù tận tình giải thích
" Vậy bé Du chắc phải đưa qua cho ông nội nhờ Từ quản gia bên ấy lo giúp cho con bé rồi.
"
Hi Văn ngạc nhiên hai mắt tròn xoe
" Hả? Sao lại phải đưa sang đó? "
" Bé Du nó đang trong kỳ nghỉ hè, người giúp việc nhà anh xin về quê mấy hôm nên không có ai chăm sóc con bé hết.
"
" Chu Minh Tuệ đâu? "
Anh ưỡn ngực làm bộ dạng đứng đắn
" Cô ta...bị anh đuổi rồi "
" Hả? Làm sao thế? "
Tề Ân nhìn cô, anh nhỏ giọng nói có ý thăm dò suy nghĩ của Hi Văn
" Cô ta...quyến rũ anh.
Cũng may anh không mắc bẫy, anh không thể làm chuyện có lỗi với em được.
"
Chu Minh Tuệ này sớm biết cô ta không phải hạng tốt lành gì, không ngờ bây giờ lại ra tay với anh luôn rồi.
" Vậy bé Du, sao nó lại ở với anh vậy? "
Tề Ân kéo ghế xích lại gần cô, anh nhìn Hi Văn chằm chằm bằng đôi mắt long lanh
" Anh đoán chắc em sẽ không nỡ để bé Du đi theo cô ta chịu khổ nên anh mới giữ con bé lại.
"
Tề Ân không ngờ cũng có ngày làm nên chuyện đúng ý cô đó chứ, việc của người lớn không nên làm ảnh hưởng tới trẻ con.
Bé Du nó còn nhỏ như vậy nếu theo cô ta tiếp tục chịu khổ thì đáng thương biết bao.
Thấy Hi Văn im lặng lầm lì, anh không biết cô đang trầm ngâm suy nghĩ điều gì
" Hi Văn, em thấy anh làm thế có đúng không? "
" Không tệ "
Anh cười cười vui vẻ vì được khen
" Vậy có phải anh nên được thưởng gì đó hay không? "
" Thưởng? Anh muốn thưởng thứ gì? "
Tề Ân kề sát mặt mình lại gần Hi Văn, anh chu mỏ rồi dùng tay chạm nhẹ vào môi của mình.
Hi Văn một mặt lạnh lùng đẩy anh ra
" Nằm mơ "
" Cao Hi Văn, em đến giờ vẫn chưa chịu tha thứ cho anh.
"
" Không thể để cho anh dễ dàng có được thứ mình muốn, như vậy anh sẽ không biết trân trọng.
"
Anh vênh mặt tự đắc
" Cao Hi Văn, anh nói em biết anh chính là người yêu em nhất, tốt với em nhất, không một ai có thể dành cho em những thứ tốt đẹp nhất ngoài anh ra.
"
Cô bỉu môi
" Vậy thì chưa chắc "
" Vậy em nói coi ngoài anh ra thì còn có ai nữa, ai có thể vì em mà làm mọi chuyện hả? "
Hi Văn thấy anh nói thế liền tùy tiện nói ra một cái tên nhằm mục đích chọc tức anh.
" Thật ra tôi có một người hâm mộ theo tôi từ lúc bắt đầu, tuy chưa bao giờ gặp mặt nhưng xem ra tính khí người đó không tệ.
Biết cứng biết mềm còn biết quan tâm, nói chung là không tồi chút nào.
"
Tề Ân đờ người ra, người cô nói chẳng phải...chẳng phải chính là Hoa công tử, là thân phận giả của anh sao? Sao Tề Ân nghe cô khen như vậy cũng cảm thấy có chút ghen tức như thế?
Anh thở hắt ra một hơi
" Em cũng biết nói là chưa từng gặp mặt đã khen người ta tới như vậy, nếu lỡ em phát hiện người đó không hoàn hảo như em nghĩ thì em tính làm sao đây? "
Càng nghe Tề Ân nói cô