Đã lâu không ra khỏi cửa, Khưu lão thái quân muốn đi “Thuỷ Nguyệt am” thăm sư cô Thuỷ Nguyệt, bất luận là phủ Tín Quốc Công, hay là “Như thị am” đều phải xem.Lão thái thái lớn tuổi như vậy đi ra ngoài, cũng không đơn giản như người bình thường xuất hành.
Mang theo toàn bộ đồ dùng thường ngày không nói, một chút dược phẩm thiết yếu, đại phu đi theo càng không thể thiếu.
Ngoài ra còn có mười mấy nha đầu pha trà, dâng quả, xoa chân các loại.
Lẽ ra Phương thị cũng sẽ đi cùng, nhưng hôm đó đúng lúc Lý Minh nghỉ ngơi, trở về từ nhà đẻ mẹ bà ta nên đành thôi.Đến Cố Khanh cũng không biết bản thân ra khỏi nhà một chuyến lại làm ra động tĩnh lớn như thế.Ngày mới vừa mới tới, nàng đã thức dậy, vật lộn đến khi mặt trời lên cao mới ra khỏi phòng.Dọn nhà cùng lắm cũng chỉ như này!Cả một buổi sáng Lý Duệ bị bọn nha đầu tóm lấy, bình thường buổi sáng cậu ta phải trồng rau, khi vừa mới thức dậy đã mặc quần áo vải mịn, trở về lại thay một bộ khác.
Nhưng hôm nay Thái phu nhân nói: “Phải chăm chút thật kỹ cho Duệ thiếu gia”, để ra ngoài gặp người, nên tất cả bọn nha đầu đều dùng hết vốn liếng, nhất định phải biến cậu ta trở thành dáng vẻ “Có thể đàng hoàng gặp người”.Chờ Lý Duệ ăn mặc như linh vật đứng trước mặt Cố Khanh, Cố Khanh vô cùng không nể mặt mà cười.“Phụt! Giờ cũng chưa đến Tết, ăn mặc chỉnh tề, đầu tóc chải chuốt gọn là được.
Từ đầu đến chân đỏ rực như này là sao đây? Còn cái khuôn mặt kia! Ai cho nó bôi phấn thế? Giống con khỉ quá!”Trời ạ! Đúng là rất giống cái đèn lồng đỏ! Eo thì không có mà lại ăn mặc như thế này? Ngoại trừ làn da trắng, đứa cháu trai này của nàng chẳng giống con nhà quyền quý chút nào!Cố Khanh chẳng lo người khác nghĩ nàng nói chuyện thô tục.
Thứ nhất là không ai dám, thứ hai là vốn dĩ Khưu lão thái quân nói chuyện cũng chẳng hề văn nhã.“Bà!” Lý Duệ từ lần trước nói chuyện rất lâu với Khưu lão thái quân ở “Ngã toạ hiên” đã tự cảm thấy mình và bà gần gũi hơn rất nhiều.
Cũng dám nũng nịu ăn vạ.
Vì đã thân thiết hơn nên hai người đều có nhận thức mới về đối phương.[Thoạt nhìn thì bà hơi đáng sợ, nhưng cũng là một người thú vị!] Lý Duệ nghĩ.[Cậu bé Lý mập