Xuyên Không Trở Thành Vương Phi

Nam Nhân Đó Lại Xuất Hiện


trước sau

Hạ Băng Liên , ngồi bên bờ thủy ,hai dong nước mắt vẫn không ngừng rơi lệ , gương mặt đau lòng , không nói lên được những tâm sự của mình ,chỉ biết lặng im ngồi đó

Một nam nhân bỗng nhiên xuất , lại đeo mặt nạ chỉ che đi đôi mắt và sống mũi đứng trước mặt Hạ Băng Liên lại nói

- Ta thấy nàng bây giờ còn đau khổ hơn lúc trước ,hay là bây giờ theo ta đi ,mặc dù ta biết vẵn còn thời gian cho nàng bên hắn , nhưng hắn lại không nhận ra nàng hà tất gì phải ở bên hắn chứ - nam nhân ngồi xuống bên cạnh nàng , mắt nhìn ra bờ thủy mênh mông ,rồi nhẹ nhàng mỉn cười

- Ngươi không hiểu được hiểu được , yêu một người là như thế nào , mà còn ta sẽ chưa đi với ngươi thời gian vẫn còn ,ngươi đừng tốn công vô ít - Hạ Băng Liên nhìn nam nhân đó , mặc vô cảm mà nói

- Vậy sao , ta nói nàng tin hay không trong vòng 3 ngày nữa nàng sẽ chủ động đến tìm ta thôi không tới một tháng đâu - nam nhân kề sát tai Hạ Băng Liên nói nhỏ , mỉn cười

- Ngươi …….- muốn nói nhưng lại không thốt nên lời của Hạ Băng Liên

- Vậy tạm biệt nàng ,ta đi trước đây , 3 ngày nữa gặp nàng , quên nói cho nàng biết ta tên Mặc Phong Vũ , nhớ cho rõ tên vi phu của nàng - bay lên vừa nói lại mỉn cười ( Thặt ra nam nhân này có ý đồ gì đây )

- Ai là vi phu chứ , người đừng có mà nằm mơ , phu phân của chỉ có một là Tiêu Lãnh Dạ nghe cho rõ - Hạ Băng Liên đứng lên lớn tiếng nói lại

- Ha ha tới lúc đó rồi coi ai thì sẽ biết liền , nàng cứ đợi đi - nam nhân bay khuất đi , nhưng trong lòng nghĩ “, phải dùng một chút thủ đoạn để có được người mình yêu chứ , nếu không thì sẽ dục tóc bất đạt mà phải từ từ mới được , nhưng có điều nàng ấy càng thú vị rồi ha ‘

( thật ra Tiêu Lãnh Dạ có thù oán gì với Mặc Phong Vũ chứ , rồi cả Hạ Băng Liên với Mặc Phong Vũ có quan hệ như thế nào , thì những chap kế sẽ rõ )

- ……..

- Băng Liên sao con lại ở đây , rồi phu quân con đâu , con vừa mới khóc à , nó lại ăn hiếp con
phải không , để mẹ dạy đỗ lại nó - lão phu nhân vừa tới , gương mặt hơn tức giận mà nói

- À không đâu mẫu thân chỉ là bụi bay vào mắt thôi - cười gượng ,mà nói lại gần lấy tay đỡ lấy lão phu nhân

- Đi theo ta vào trong ở đây hồi bị cảm lạnh thì làm sao - lão phu nhân nắm tay của Hạ Băng Liên vỗ dành

- Dạ , mẫu thân , con đỡ người vào trong - hai người cùng đi vào

Phòng Tiêu Lãnh Dạ

Lúc này Tiêu Lãnh Dạ đang ngủ , Phương Tuyết thì đứng ở bên ngoài cửa , muốn vào , nhưng lại không vào Lúc đó lão phu nhân cùng Hạ Băng Liên đi tới

- Cô là ai sao lại đứng ở đây - lão phu nhân vẻ mặt không thích Phương Tuyết giọng hơi khó nghe

- Phu Nhân con tê Phương Tuyết là bằng hứu với Lãnh Dạ , con nghe huynh ấy bị thương nên tới thăm - Phương Tuyết lại gần lão phu nhân thận trọng nói

- Tại sao không nói trước một tiếng mà phải lén lén lút lút ở đây , - Giọng khó nghe của lão phu nhân ,khiên cho Phương Tuyết sợ hãi

- Mẫu thân không sao là con cho Phương Tuyết vào , đừng làm khó cô ấy , không phải mẫu thân muốn gặp Dạ sao huynh ấy đang ở trong đấy - Hạ Băng Liên cố ý giải vây giùm Phương Tuyết

- Được .-lão phu nhân nói

Lúc này Tiêu Lãnh Dạ thức dậy

- Dạ nhi con thấy chỗ này không khỏe không để mẫu thân xem - lão phu nhân lại gần Tiêu Lãnh Dạ xem kĩ

- Không sao đâu mẫu thân ,bị thương cũng nhẹ thôi - Tiêu Lãnh Dạ cười lên mà nói

- Con xem Liên Nhi lo lắng cho con như thế nào , nhất định phải đối xử tốt với Liên nhin nghe chưa - giọng ngiêm túc ,có chút găng đe đáng sợ ở đây

- Dạ , con biết mà , mẫu thân yên tâm - Tiêu Lãnh Dạ nhìn sang Hạ Băng Liên mà nói

- Thôi được rồi , con nghĩ ngơi đi ,ta đi trước - lão phu nhân nói xong đứng dậy đi ra ngoài ,

Thấy lão phu nhân đi ra , Phương Tuyết chạy vào nói

- Mẫu thân huynh nói gì vậy

- Cũng không có gì , Băng Liên nàng lấy giúp ta chút thức ăn ta đói -Tiêu Lãnh Dạ nhìn Hạ Băng Liên rồi nói

Truyện convert hay : Trọng Sinh Chi Hàng Tỉ Nhà Giàu Số Một Người Thừa Kế

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện