Xuyên Không Trở Thành Vương Phi

Tình Cảm Lại Với Nàng


trước sau

Được , ta đi lấy cho chàng - Hạ Băng Liên buồn rồi đi ra khỏi

phòng

- Dạ ca ca huynh giận muội không , có vẻ mẫu thân huynh không thích muội cho lắm , phải làm sao đây - ánh mắt tràn đầy vẻ nhan hiểm không dám nhìn thảng vài Tiêu Lãnh Dạ

- Ta bây giờ đã có nương tử rồi , muội cũng nhìn thấy nàng ấy rất dịu dàng là một vương phi tốt , ta xưa nay chỉ con muội là muội muội thôi - Tiêu Lãnh Dạ từ từ nằm xuống gường vẻ lạnh vẫn hiện lên trên mặt chàng

- Dạ….ca ca huynh ,huynh nghĩ ngơi trước đi , muội đi ra ngoài - Phương Tuyết buồn tuổi đi ra ngoài nghĩ “ Dạ ca ca bây giờ thay đổi rồi , không đối tốt với ta như trước nữa mà bây giờ mở miệng ra là nương tử tốt , ta không nguôi được cơn giận này , phải tìm cách mới được “

Phương Tuyết đi ra ngoài , mặt không vui , nhưng vẫn cười trên khuôn mặt , Hạ Băng Liên lúc này đem thức ăn tới

- Phu quân , ta đem thức ăn tới cho chàng ngồi dậy ăn chút đi - Hạ Băng Liên đặt thức ăn ở gần cạnh giường

Tiêu Lãnh Dạ ngồi dậy nhìn Hạ Băng Liên ánh mắt không còn lạnh nhạt mà bây giờ hiền dịu ấm áp hơn

- Được ! nàng để đó cho ta ,ta qua đây

- Được ! - Hạ Băng Liên lại gần Tiêu Lãnh Dạ ngồi kế bên

- Nàng sức thuốc cho ta - Tiêu Lãnh Dạ cởi áo xuống ,vết thương do đường kiếm chém xuống , một đường vết đỏ hiện lên lại càng khiến cho Hạ Băng Liên
đau lòng hơn

Tiêu Lãnh Dạ bỗng nhiên hỏi Hạ Băng Liên

- Vết kiếm này là ta đỡ cho nàng phải không - Tiêu Lãnh Dạ hỏi Hạ Băng Liên

- Phải ! - Hạ Băng Liên đang sức thuốc cho Dạ , nghe câu nói đó Hạ Băng Liên đứng người

- Vậy nàng nói cho ta biết , nàng có bao giờ yêu ta không - Tiêu lãnh Dạ quay sang nhìn Băng Liên mà hỏi

- “ Rối cuộc mình có yêu chàng ấy không hay là vì chàng ấy cứu ta mà ta thấy áy náy mà đau lòng vậy “ suy nghĩ lại xuất hiện trên đầu Hạ Băng Liên

- Câu hỏi của ta khiến nàng khó trả lời vậy sao ,nếu nàng không yêu ta có thể………- đang nói thì đầu Tiêu lãnh Dạ lại đau lên ,không rõ nguyên do

- Ta yêu chàng - Hạ Băng Liên nhìn Dạ trả lời

- Lời nàng nói là thật chứ ! - ánh mắt của Dạ nhìn Băng Liên cầm tay nàng

- Ta yêu chàng là thật - Băng Liên nhìn Dạ ánh mắt trìu mến nói

- Cũng muội rồi chàng nghĩ ngơi đi , ta không phiền chàng - Băng Liên đặt lọ thuốc xuống bàn rồi nói rồi đi ra khỏi phòng Dạ

“ Thật ra nàng là người như thế nào , tại sao ta không nhớ ra nàng , trong suốt thời gian đó xảy ra những chuyện gì ,ta lại không nhớ ‘ - Dạ trầm tư suy ngẩm ánh mắt thể hiện rõ tâm trạng của người ,vẻ ưu tư , như ai xé vậy

Truyện convert hay : Một Thai Tam Bảo: Quỷ Vương Daddy, Quá Hung Mãnh

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện