Sau khi đặt phòng ở quán trọ cho tất cả xong thì cô và nàng sẽ ngủ chung, khi cô bước vào quán trọ thì đã có người xì xầm to nhỏ
"Ngươi thấy cô ta không? Giữa trán cô ta có vết máu đỏ nhất định là ma đạo"
"chậc, đẹp vậy mà đi làm ma tu, đúng là uổng phí"
"nếu cô ta là ma tu vậy sao còn đi chung với tu tiên giả? Các ngươi nghĩ sao"
rất nhiều câu nói thì thầm vang lên, tất cả cả tông môn đều là tu tiên giả nhất định nghe thấy, ai cũng đồng loạt rùng mình khi Nhan Như Nguyệt thả hàn khí ra rồi nhìn qua cô vẫn bình thản đứng đó, nàng thấy cô không cảm xúc thì mới bình tĩnh lại
Đúng là có vợ là quên hết mọi chuyện mà!
Tiểu nhị tuy ốm yếu nhưng không phải dạng vừa, vừa nhìn thấy cô hắn liền sáng cả hai mắt bay lại cúi đầu với góc 90 độ "Tiểu nhân hâm mộ Mộng tiểu thư đã lâu, mong Mộng tiểu thư có thể cùng ta trò chuyện vài phút"
Hắn rất can đảm nhưng mọi người rất tiếc, cô nhẹ nhàng lùi lại, nàng ánh mắt sắc lạnh nhìn hắn "Cút!"
Hắn vừa run vừa sợ nhưng hắn cũng không phải dạng vừa "Nhan tiểu thư, ta đây là đang nói chuyện với Mộng tiểu thư"
"nàng là của ta nương tử, ta có quyên quan chuyện của nàng" Nhan Như Nguyệt ánh mắt sắc bén âm thầm ghim chết hắn, Thẩm Kỳ Thi chỉ đứng một góc cười, há há, ngươi đụn ai không đụng đụng trúng đại chiếm hữu này, chết ngươi rồi
Tiểu nhị kia định nói lại thì bị chưởng quầy đánh cho một trận, chưởng quầy cúi đầu "Xin lỗi hai vị tiểu thư, là con ta không đúng"
Nói rồi chưởng quầy nhìn qua cô "Vị tiểu thư này họ Mộng phải không ạ?"
Cô gật đầu, người này là một người thân thuộc với cô. Chưởng quầy mỉm cười "vậy xin mời tiểu thư đi theo lão đến một nơi"
Nàng tính lên tiếng thì bị cô chặn lại "Sư tỷ, tỷ ở lại chăm Tiểu Kỳ và Sương nhi, muội đi một mình"
Chưởng quầy và cô đi khuất, nàng lập tức nheo mày, hàn khí bay khắp nơi đóng băng của quán
"Á! Hàn khí lạnh quá!"
"Sư tỷ, tỷ bình tĩnh!"
"lạnh chết ta rồi!"
Chưởng quầy đưa cô tới một cánh cửa, trước khi mở ông ta hỏi "Tiểu thư có biết rõ thân thế của mình không?"
Cô gật đầu "biết một chút", chưởng quầy mới hỏi cô "Vậy tiểu thư có biết lão là ai không?"
Cô lắc đầu, lão ta cười "HA HA HA, lão chính là một trong 4 vị thuộc hạ của mẫu thân ngài, ngài có thể gọi lão là Huyền Phổ hoặc Huyền lão"
Cô gật đầu "Được, Huyền lão, lão biết rõ ta thân thế?", lão cười "đúng vậy, vào trong rồi nói"
Lão mở cánh cửa ra, một ánh sáng nhẹ chiếu vào mắt cô làm cô nheo lại, cô lại mở mắt ra, một chiếc bàn gỗ với 3 cái ghế bàn xung quanh và 3 chén trà. Lão ra hiệu cô ngồi xuống
Cô nhìn chén trà hỏi "Còn có ai sống tại đây sao?", lão gật đầu "là 'người đó', chắc ngài cũng từng nghe qua rồi chứ?"
Cô vẫn không biết 'người đó' trong miệng lão là ai nhưng người đó chắc chắn là một người trong lời kể của mẫu thân, lão nói "Ngài là nhị tiểu thư Mộng gia, khi