Trưa hôm nay là ngày Lý Tiểu Sở xuất viện sau khi được các chú cảnh sát lấy lời khai, An Huyệt cùng Lý Phong và Lưu Vương Khải đến đón cô xuất viện.
- An Huyệt hay là cậu chuyển sang nhà mình sống chung đi, tình hình của cậu bây giờ không nên sống một mình - cô đề nghị.
- Có được không? - An Huyệt e ngại hỏi.
- Được mà, là nhà riêng của tớ cậu sợ gì chứ? - cô choàng tay qua vai An Huyệt cười tươi nói.
- Lý Tiểu Sở có phải cô nên bồi thường gì đó cho tôi về những chuyện hôm qua không? - Lưu Vương Khải hỏi.
Lý Tiểu Sở nhìn hắn, rõ ràng là trách cô dẫn theo An Huyệt mới gây ra mớ hỗn độn hôm qua đây mà.
- Tiền thì Lý gia không thiếu, anh muốn bao nhiêu? - Lý Tiểu Sở khoanh tay trước ngực hỏi hắn.
- Vậy cô nghĩ Lưu gia thiếu tiền? - hắn hỏi ngược lại cô.
Lý Tiểu Sở nhìn hắn như muốn nói rằng: " đúng, tôi chính là nghĩ Lưu gia các người thiếu tiền đó "
- Nếu không thì anh muốn sao? - cô hỏi.
- Dù sao tôi cũng mới chuyển đến gần nhà cô, chỉ cần cô sang nhà tôi giúp việc nhà cho tôi một tháng thì tất cả mọi chuyện đều bỏ qua - Lưu Vương Khải nói.
- Lưu Vương Khải cậu thiếu tiền đến nổi không thuê nổi người giúp việc sao mà lại ức hiếp Tiểu Sở nhà tớ - Lý Phong đến choàng qua vai cô.
Lần đầu tiên cô thấy Lý Phong bảo vệ em gái mình nên khá ngạc nhiên, nhưng sau đó cũng được đà kênh kiệu với Lưu Vương Khải.
- Ồ tớ quên mất em gái cậu không biết làm việc nhà - Lưu Vương Khải châm chọc.
- Anh nói ai không biết làm việc nhà vậy? - cô hỏi.
- Cô biết làm sao? - Lưu Vương Khải hỏi một cách châm biếm.
- Anh đang thách thức tôi sao? - cô hỏi.
- Đúng vậy, cô có dám chấp nhận thử thách này không? - Lưu Vương Khải nhìn cô đầy thách thức.
- Được tôi chấp nhận thách thức này của anh - cô trả lời.
Thách thức ai chứ thách thức cô sao? Cô không những làm tốt mà còn làm cho hắn khó ăn khó ngủ và hối hận vì đã thách thức cô.
____________________
Trên đường trở về nhà cô, mọi người rôm rả nói chuyện.
- Tớ về nhà dọn đồ sau đó sẽ đến nhà cậu - An Huyệt nói với cô.
- Cậu đi một mình luôn sao? - cô hỏi.
- Tớ chỉ về dọn đồ thôi không sao đâu - An Huyệt trấn an cô.
- Không được, anh hai anh đi cùng An Huyệt về nhà cậu ấy dọn đồ đi - cô nói.
Lý Phong đang lái xe nghe cô nói thế liền trả lời:
- Được, để anh đưa em và Vương Khải về nhà trước đã -
Cô và An Huyệt đồng ý, cô nhường như nhớ ra gì đó liền quay lên hỏi Lưu Vương Khải.
- Tên họ Lưu kia anh có phải quen biết rất rộng không? -
Theo cô nhớ tên Lưu Vương Khải này có quan hệ ngoại giao rất rộng, quen biết rất nhiều người.
- Đúng vậy, thì sao? - Lưu Vương Khải hỏi cô.
- Vậy anh có biết thành viên của Thẩm gia không? - cô hỏi tiếp.
Lý Tiểu Sở chồm người lên ghế của Lưu Vương Khải.
- Thẩm gia đâu phải là ít người cô muốn tôi kể hết luôn à? - Lưu Vương Khải đưa mắt nhìn cô.
- Vấn đề xoay quanh gia đình của Thẩm Hoắc Tuấn thôi - cô trả lời.
- Thẩm Hoắc Tuấn là đại tướng và là chủ tịch công ty của Thẩm gia, vợ ông ta là Châu Nguyệt con trai ông ấy là Thẩm Hoắc Nam đang học tại trường Quân đội - Lưu Vương Khải nói.
- Vậy anh có nghe nói Thẩm Hoắc Tuấn thích nhất gì không? - cô hỏi lần nữa.
- Nghe nói ông ấy rất thích rượu vang